Lúc Kỷ Xán Xán mới lên sáu tuổi, cô bé được Bạch Lệ và Kỷ Lâm Quyến đưa về khu nhà sinh sống.
Cô bé chỉ mới sáu tuổi nên vẫn chưa cao lắm, nhưng chiếc cằm trắng nõn nà, hai má tròn trịa như có thể búng ra sữa.
Tính cách của cô bé hoàn toàn tương phản với sự ngoan ngoãn yên tĩnh của Bạch Lệ khi còn bé, cũng không trầm tĩnh lạnh lùng như Kỷ Lâm Quyến.
Tóm lại cái miệng nhỏ nhắn của cô bé rất biết cách nói chuyện, hơn nữa còn không hề có sức kháng cự đối với cái đẹp. Lúc ở trên đường, cô bé hễ nhìn thấy chị gái xinh đẹp thì sẽ không đi nổi nữa, thường xuyên ôm đùi chị gái xinh đẹp, dù bị kéo đi rất xa mà vẫn không chịu buông tay.
Đối với tật xấu này của Kỷ Xán Xán, Bạch Lệ và Kỷ Lâm Quyến đều bó tay không còn cách nào khác.
Giáo dục thì cũng đã giáo dục rồi, cũng đã trừng phạt rồi, nhưng Kỷ Xán Xán nhận lỗi xong, lần sau vẫn cứ như thế.
Mặc dù những lần đó Kỷ Xán Xán cũng không có hành động gì quá đán, chỉ là thích nói chuyện với những chị gái xinh đẹp, nhưng tóm lại là không lễ phép. Bạch Lệ nói mỏi cả miệng, cuối cùng vào lúc Kỷ Xán Xán năm tuổi mới học được cách khắc chế một chút.
Đáng tiếc ngày vui ngắn chẳng tày gang.
Hai ngày trước đánh nhau với bé trai nhà khác, răng cửa Xán Xán bị đập hỏng một cái, hiện tại khi cười rộ lên luôn bị gió lọt vào.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hon-trom-le-chi-diem-dao/2857016/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.