HỒI 6. MỪNG TÂN LANG Editor: Kẹo Mặn Chát Khi không gian xung quanh bắt đầu vỡ vụn, bóng dáng của tiểu Sa Di cũng dần tan biến. Từ cách đó không xa vọng lại tiếng gọi của Sài Thúc Tân, "Mộc Cát Sinh!" Mộc Cát Sinh cúi đầu, cất kỹ tiền Sơn Quỷ trong người, miệng thì đáp: "Êy êy, tôi ở đây, ở đây này." "Rầm" một tiếng, bên người Mộc Cát Sinh bỗng nứt toạc ra một vết đao chém. Một bàn tay ở ngoài thò vào, bất ngờ túm lấy y rồi kéo mạnh một phát, không gian lập tức bể nát. Ảo cảnh hoàn toàn biến mất, để lộ dáng vẻ thực sự của căn phòng. Đây là một khoảng không gian rộng lớn, tràn ngập mùi dược liệu cực kỳ nồng đậm. Trên tường chi chít những chữ triện được chạm khắc dày đặc. Giữa phòng có một cầu thang xoắn ốc dẫn xuống tầng dưới. Mùi dược liệu tỏa ra từ phía trên trần nhà. Dưới ô trần chậm trổ hoa văn có vô số sợi tơ đan xem chằng chịt, giữ lấy một chiếc hộp nhỏ ở chính giữa, tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ. Chắc hẳn bên trong chính là giáp cốt Bàn Canh. Hai người bốn mắt nhìn nhau, Sài Thúc Tân ném đao sang một bên, "Em đi đâu vậy?" "Chẳng phải chúng ta đang cùng nhau ở trong ảo cảnh sao?" Mộc Cát sinh giả ngu, "Tôi vừa thấy cảnh anh vào thư viện Ngân Hạnh xong, mà quay đầu lại đã không thấy anh đâu. Tôi còn chạy khắp nơi đi tìm anh đấy, cứ tưởng anh lạc vào góc nào khác trong ảo cảnh rồi chứ." Nói rồi y
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hong-bach-song-hi/2878406/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.