NGÀN DẶM CÙNG NHAU QUAY VỀ
Ngày rời khỏi Loan Nguyệt Cung, nắng mai cũng vừa ló dạng, sương mù hãy còn bao phủ.
Hẹ Tây ở Thương Sơn thơm nồng xanh thẳm, từ chân núi đến sườn núi, quần thể cung điện chi chít khoác lên ánh sáng mờ ảo, mái hiên chạm khắc rồng bay, tráng lệ. Ánh nắng chiếu rọi mái ngói lưu ly rực rỡ, nhuộm lên thềm đá bạch ngọc quanh co khúc khuỷu bên ngoài Càn Minh điện sáng rực, hiện rõ phong thái uy nghi của Hoàng Gia.
Tiệc tiễn khách kéo dài đến trưa, hai chiếc xe ngựa xa hoa rộng rãi đậu ở bên ngoài điện. Xe sơn đen trên xe hoa văn chạm trổ nạm vàng, mỗi chiếc đều có bốn con tuấn mã kéo đi. Vật phẩm đi đường dài cũng được trang bị chu đáo. Ngoài ra, Thái Thượng Hoàng Cơ Nguyệt còn phái theo mười lăm vị cao thủ trong cung, bọn hắn phụ trách hộ tống Vân Tịch và Thương Tuyết Vi đến thành Đôn Hoàng, còn có một tấm thủy đồ hoàn mỹ phân bố rõ các quận huyện, hướng dẫn các nàng lộ tuyết gần nhất trở về Tây Vực. Mười lăm nam tử cao to mặc thường phục, giả dạng người hầu đứng bên cạnh xe ngựa, dắt theo hai con Hãn Huyết Bảo Mã. Trong đó một con đúng là Tây Tuấn của Thương Tuyết Vi ngự dụng một đường xuôi Nam. Tây Tuấn lắc lắc đầu phát ra tiếng thở phì phì chờ đợi chủ nhân bước đến, có vẻ rất nôn nóng và hưng phấn.
Ca tẫn rượu say, sau buổi trưa Cơ Nguyệt, Nhược Ly, Sở Vân Tịch, Thương Tuyết Vi, Sở Thiếu Hành năm người rốt cuộc cùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hong-nhan-nhuoc-tuyet-hieu-mong-suong-thien/468911/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.