Hứa Tiên mang Ngư Huyền Cơ đặt lên giường, lo lắng nói:
- Phải chăng đã mất đi hồn vía rồi, ta sẽ đến địa phủ, nhất định mang nàng trở về.
Bạch Tố Trinh cắn chặt môi, chậm rãi nói:
- Huyền Cơ à, nàng đang ở đâu rồi?
Hai dòng lệ bất giác tràn ra.
Vừa nghe tin đã tìm thấy sư phụ, Duẩn Nhi ngất đi khi nghe thấy tin dữ.
Hứa Tiên nắm tay nói:
- Còn cách gì không, ta vẫn còn hơn hai trăm vạn công đức. Nếu không đủ, cho dù là thượng thiên linh chi hay là địa giới tiên thảo, bằng mọi cách ta sẽ mang nàng trở về, kể cả tìm đến Quan thế âm bồ tát hay Nam cực tiên ông. Cho dù là Bích Lạc hay Hoàng tuyền, ta nhất định phải mang nàng trở về.
Cũng dễ hiểu rằng, đối với giới tu tiên mà nói, mất đi hồn phách là chuyện thế nào. Những thứ này có thể "cải tử hoàn sinh", vô cùng linh diệu. Chỉ cần vẫn còn hồn phách, cho dù là đã mất đi thân thể, vẫn có thể hồi sinh, nhưng nếu đã mất đi hồn phách thì hết cách.
Tiểu Thiến nhìn Ngư Huyền Cơ một lúc, đột nhiên nói:
- Hình như vẫn còn một cách.
- Là cách gì?
Cả đám người đồng thanh hỏi.
- Mệnh hồn của Ngư đạo trưởng vẫn chưa rời khỏi thân xác, nay bị Thiên Lôi trận làm tan mất hồn phách, những hồn phách kia có lẽ chưa biến mất, nhưng bằng sự tu luyện của bà ấy có lẽ những hồn phách kia vẫn chưa biến mất. Ta nghe nói có một loại pháp thuật, chỉ cần mệnh hồn còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hua-tien-chi/1799692/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.