Hứa Vị nhìn theo Mặc Tam đi xa, cho đến khi nhìn không thấy mới xoay người nhanh bước đi tới lều vải của Phương Hạo Nhiên, vào lều vải rồi thì chỉ thấy lão cha hắn đang ngồi xếp bằng ở trên giường, trên đầu gối còn trải ra một bản đồ bằng da trâu , mà lão cha hắn lại ngồi đó ngưng thần nhìn chằm chằm bản đồ cũng không biết suy nghĩ cái gì, ngay cả hắn vào cũng chưa phát hiện.
Hứa Vị nhíu mày nhìn vẻ mặt lão cha hắn rõ ràng mỏi mệt không thôi mà lại còn không chịu nghỉ ngơi, cứ ngồi nhìn chằm chằm bản đồ để hao tâm tốn sức làm cái gì? Hứa Vị đi qua mấy bước , nhẹ giọng gọi “Cha!”
Phương Hạo Nhiên nhờ câu gọi này mà lấy lại tinh thần, nhìn về phía Hứa Vị, trên mặt lộ ra tươi cười “Vị Vị, ngươi tới rồi sao ?”
“Cha, ngài nên nghỉ ngơi nhiều hơn !” Hứa Vị nhìn thần sắc lão cha hắn khó nén mỏi mệt, nhíu mày ngồi vào bên giường, tay thuần thục đặt lên trên mạch của cha hắn, xem mạch, lại hỏi thêm mấy vấn đề, mới khẽ gật đầu nghiêm túc nói “Cha, cho dù ngài hiện tại đã bình phục, chính là, ngài cũng phải chú ý nghỉ ngơi.” Thân thể lão cha hắn tuy rằng còn có thể cố gắng , khá vậy cũng không thể chịu được công việc vất vả, đặc biệt chuyện tình hao tâm tốn sức……
Phương Hạo Nhiên nhìn vẻ mặt Hứa Vị nghiêm túc, không khỏi tươi cười lớn hơn nữa , trong lòng vui mừng vì được nhi tử quan tâm, cũng thấy rằng nhi tử thiếu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hua-vi-trong-sinh-ky/176003/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.