【Ồ QUAO Ồ QUAO!】
【Cậu Cậu... cậu Scao...】
【Thấy ghét quá à, ảnh giỏi quá, nhưng có thể đừng giỏi như vậy trước một thứ vài giây trước còn là quái vật được không.】
【Chồng ơi giết em đi.】
【cmn ống kính phòng phát trực tiếp có biết quay không vậy, toàn quay cận mặt chủ nhiệm Tôn lúc là ma quỷ không à, đi quay Scao đi quay Scao đi!】
【??? Không có ai chú ý đến bức ảnh cậu ta mở ra là Dương Bồi sao?】
【Ai quan tâm, tôi không rảnh tay.】
【Ai quan tâm, tôi không dùng tay.】
【Ai quan tâm, tôi sẽ mở miệng.】
【Mấy người...】
Chủ nhiệm Tôn suy nghĩ một lát, gọi y tá Hà vẫn đang đợi bên ngoài vào, trong một mảnh bình luận ầm ĩ, ống kính phòng phát trực tiếp lặng lẽ chuyển hướng ra ngoài hành lang.
.
.
"Cạch."
Đêm khuya thanh vắng, hành lang bệnh viện đặc biệt yên tĩnh, tiếng mở khóa cửa thanh thúy vang lên trên hành lang tĩnh mịch vừa rõ ràng vừa đột ngột, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.
Cửa phòng kiểm tra bị đẩy ra một khe hở, y tá Hà từ bên trong bước ra.
Các thành viên ngồi bên góc tường nhìn thấy y tá từ trong cửa bước ra, đều căng thẳng sống lưng, không khỏi chậm rãi thở ra.
Y tá Hà quét mắt nhìn một vòng những người bên ngoài hành lang, giọng điệu lạnh lùng: "Người tiếp theo."
"Sao nhanh vậy?!" Lữ Minh Thành không nhịn được kinh hô thành tiếng.
Cô ấy không phải vào cùng thành viên tên Scao kia sao, sao chưa đến mười phút, sao chỉ có một mình cô ấy ra gọi bệnh nhân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huong-dan-quy-tac-sam-vai-quai-dam/2707734/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.