Một người bình thường trong vô số người bình thường khác.
Không hiểu sao tôi đã cố gắng sống thật tốt, nhưng sức khỏe cứ ngày một đi xuống.
Ban đầu là do chưa kịp quen với môi trường mới, sau phát hiện ra là do sức khỏe của mình không còn được như trước nữa.
Có nhiều bệnh bắt đầu bộc phát ra, ví dụ như dạ dày bắt đầu không chịu nổi, thay đổi thời tiết thì người mẩn ngứa, cảm mạo, ho sốt, đau đầu xuất hiện thường xuyên hơn...!Tôi không biết lý do do đâu, chỉ cảm nhận rõ ràng là như vậy.
Sáng dậy sớm, nhìn bạn cùng phòng vẫn còn đang ngủ, tôi bước xuống giường đánh răng rửa mặt, buộc cao tóc, đi giày rồi ra khỏi phòng.
Đeo tai nghe lên, bật ngẫu nhiên một bài hát trong list nhạc, bắt đầu chạy chầm chậm về phía đồi khí tượng.
Quãng đường quen thuộc, nhiều người tập thể dục từ sớm đã về, con đường nhộn nhịp lẫn cả tiếng người nói chuyện lẫn tiếng chim hót, nắng len qua tầng cây chiếu xuống ấm áp.
Khung cảnh này tôi thật sự thích vô cùng, an bình, nhẹ nhàng.
Đứng trên đỉnh đồi nhìn xuống những tòa nhà bé xíu phía dưới, nắng còn chưa đủ ấm, sương vẫn còn bao trùm những căn nhà phía dưới, an bình thật sự.
Đứng hít thở không khí trong lành một chút rồi lại quay về, tắm rửa rồi đi học tiếp.
Một ngày bình thường lại trôi qua.
Tôi ôm sách vào thư viện, chọn cho mình một góc, đeo tai nghe, yên lặng đọc sách, cũng chỉ là đọc linh tinh chứ vốn cũng không phải học hành gì.
Tôi đeo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/im-here-nhu-la-em-chua-tung-yeu-anh/183507/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.