Khi Thẩm Mặc Ly thấy Tức Mặc Ảnh hợp đội bước vào bí cảnh, y cũng âm thầm đi theo vào trong. Với tu vi của y, việc ẩn giấu tung tích dễ như trở bàn tay, hoàn toàn không để lại dấu vết.
Theo lẽ thường, y biết Tức Mặc Ảnh sẽ đoạt được bản mệnh bội kiếm vốn thuộc về hắn trong bí cảnh này, cuối cùng còn có thể bình an rời đi, vốn không cần phải tự mình mạo hiểm tiến vào. Nhưng đêm qua y đã mộng thấy một giấc mơ, khiến tâm trí bất an mãi cho đến sáng hôm nay vẫn chưa yên ổn trở lại.
Mộng cảnh vô cùng chân thật, cảm giác rõ ràng như thể từng chuyện đều thật sự đã xảy ra.
Trong mộng, y thấy tiểu đồ nhi của mình – Tức Mặc Ảnh – đơn độc đứng nơi vách đá cheo leo, thân khoác trường bào trắng của đệ tử phái Cô Tuyết Sơn đã bị máu nhuộm đẫm, phần vạt áo tung bay theo gió rét. Mái tóc đen dài tán loạn che khuất dung nhan, song lại không ngăn được sát khí lạnh lẽo cô tịch đang phả ra từ khắp người hắn.
Không xa xung quanh, hàng loạt tu sĩ chấp kiếm vây chặt lấy hắn. Trên từng gương mặt mơ hồ không rõ hình dạng, chất chứa đầy tức giận, châm biếm, oán độc và lãnh đạm. Tất cả đều đang vung vẩy binh khí, gào thét điều gì đó, song Thẩm Mặc Ly không nghe thấy một âm thanh nào.
Thẩm Mặc Ly thấy bóng dáng Tức Mặc Ảnh nghiêng ngả, tưởng như sẽ bị cuốn bay bởi cơn gió núi dữ dội. Trong lòng hoảng hốt, y gào to gọi hắn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-hoach-cuu-vot-ke-si-tinh/2840537/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.