Thời điểm nhân viên lễ tân gọi điện nói có người tìm, Trịnh Hảo còn tưởng là bữa trà chiều mà cô đặt đã đến. Vì vậy, cô không tẩy trang, cũng không thay đồ mà vui vẻ chạy ra sảnh, kết quả lại gặp phải gã bạn trai cũ mồ cỏ đã mọc hai mét và nhỏ đàn em đang dựa vào tay hắn ta.
Lúc này, cả hai đang ngồi trên ghế sofa trong sảnh, ăn mặc lộng lẫy, nhìn Trịnh Hảo ăn mặc rách rưới, nụ cười trên mặt họ có thể được mô tả là tiểu nhân đắc chí.
Trịnh Hảo định quay đầu bỏ đi, dù sao hôm nay cô cũng đã trang điểm kiểu khói Gothic, kết hợp với kiểu tóc cổ điển không chính thống, đến cả mẹ ruột đứng trước mặt cũng không nhận ra.
Thế nhưng đúng lúc này, nhân viên giao hàng đến, hét to: “Trịnh Mặt Tròn? Ai là cô Trịnh Mặt Tròn?”
Quý cô Trịnh Mặt Tròn lúc này chỉ có một suy nghĩ – về nhà sẽ đổi cái tên WeChat đã dùng suốt mười năm này.
Không còn cách nào khác, cô đành cứng rắn nhận lấy đồ ăn giao đến, sau đó, ngẩng cao đầu, thon thả bước đến ghế sofa ngồi xuống, bắt chéo chân, từ túi đồ ăn lấy ra ly trà sữa, nhấp một ngụm, từ từ mở mắt hỏi: “Tìm tôi có việc gì?”
Mồ Cỏ lên tiếng trước: “Hôm qua là cô dọa tôi đúng không? Hân Hân nhận ra cô. Cô ấy ra ngoài rồi nói với tôi về chuyện này, tôi lại đi hỏi lễ tân của chỗ cô, mới xác nhận người đó chính là cô.”
Cô gái bên cạnh cười tươi, ánh mắt cong cong, giọng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-hoach-du-lich-ngay-xuan/2722045/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.