Biện pháp đầu tiên theo như lời Thường Nhuận Chi, Lưu Đồng còn có thể cẩn thận châm chước dần dần thực hành.
Còn biện pháp thứ hai lại làm hắn cảm thấy không thể tưởng tượng, càng không thể nào xuống tay.
“Làm như vậy, nhưng là công nhiên cùng Ca Múa tư đối đầu.”
Lưu Đồng nhíu mày nói với Thường Nhuận Chi:
“Sẽ làm người nhớ thương.”
“Vì cái gì sẽ làm người nhớ thương?”
Thường Nhuận Chi hỏi lại Lưu Đồng:
“Nhạc sĩ, vũ cơ và ca cơ trong Ca Múa tư cũng không phải bình dân dân chúng được xem. Nếu quả thật có một đội ca múa chuyên phục vụ bình dân dân chúng, cũng không tính là đoạt đi sinh ý của Ca Múa tư? Cung cầu vốn không giống nhau.”
Lời này của Thường Nhuận Chi nói có chút vượt mức, Lưu Đồng hoãn hoãn mới hiểu được, nói:
“Biện pháp này của nàng nghe qua rất mới mẻ độc đáo, nhưng muốn chân chính xây dựng nên, có thể sẽ phức tạp khó khăn hơn thành lập thương đội rất nhiều đó.”
Thường Nhuận Chi cười nói:
“Nhưng thiếp lại cảm thấy so với việc thành lập thương đội đơn giản hơn, bất quá là cần bọn họ luyện tập động tác vũ đạo nhiều một chút, sáng tác nhiều chút thì ai cũng khoái ca khúc thôi.”
Lưu Đồng nhíu mày:
“Ở đâu mà tìm tới nhiều nhân tài biên vũ và thơ ca tụng?”
“Trước hết cứ thành lập đội Ca Múa đi, sau đó tự nhiên nhân tài sẽ có.”
Thường Nhuận Chi nói:
“Chẳng sợ tạm thời không có, phải dựa vào các động tác vũ đạo đã có cùng nhạc khúc lưu xướng dân gian, cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-the/1970658/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.