Nam Vu Hạ không giấu được niềm vui đang hiện rõ trên mặt, cố gắng kìm nén khóe môi đang cong lên, để mình không tỏ ra quá phấn khích. Cậu hơi cúi người, nói với chú mèo con đen trắng trong lồng: “Ôi chao, chẳng ai tội nghiệp cục bông nhỏ này hết, thế thì anh đành miễn cưỡng mang em về nhà thôi.”
Cuối cùng, bác sĩ thú y cũng đến, dặn dò họ vài điều cần chú ý khi chăm sóc mèo: “Cơ bản là không còn vấn đề gì quan trọng nữa, đợi đến khi tháo bột, mang nó đến đây kiểm tra lại là được, ở nhà nhớ trông chừng nó, đừng để nó chạy lung tung.”
“Đã tiêm phòng và tẩy giun đầy đủ rồi, đợi nó lớn thêm chút nữa rồi hãy tính đến việc triệt sản.” Bác sĩ mở lồng, hơi nghiêng người để Nam Vu Hạ bế mèo ra.
Bệnh viện thú y không bán lồng xách tay, Nam Vu Hạ đành bế mèo lên, mèo con khá ngoan, được cậu ôm vào lòng thì ngoan ngoãn nằm im, không kêu một tiếng.
Rời khỏi bệnh viện thú y, Nam Vu Hạ định đi đến cửa hàng bán đồ cho thú cưng để mua vài thứ cần thiết.
Cậu bảo Doãn Trì rằng nếu anh bận thì không cần đi cùng mình, nhưng Doãn Trì không nói gì, chỉ mở cửa ghế phụ, nhướng mày chờ cậu lên xe.
Nam Vu Hạ dĩ nhiên không khách sáo, ôm mèo ngồi phịch xuống ghế, đợi Doãn Trì lái xe.
Lên xe, Doãn Trì ngập ngừng vài giây, chống tay lên vô lăng hỏi: “Đi cửa hàng thú cưng nào?”
Nam Vu Hạ đang vuốt v e mèo, nghe vậy ngẩng đầu: “Anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/keo-bac-ha-te-dao/2804504/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.