Chó con cũng phải ở lại bệnh viện vài ngày để điều trị, giống như Bánh Bao Nhân Trứng Sữa. Bác sĩ thú y nói khi tình hình ổn định hơn sẽ gọi điện cho Dõan Trì.
Khi y tá bước vào bế con chó đi, nó không chịu, vừa tròn mắt nhìn chằm chằm vào Doãn Trì, vừa rên ư ử vừa cố gắng bò lại gần anh. Cuối cùng, Doãn Trì phải đi theo y tá để đưa nó vào phòng phía sau bệnh viện, hỗ trợ sắp xếp chỗ nằm cho nó.
Nam Vu Hạ theo sau Duẫn Trì vào bệnh viện thú y, tinh mắt phát hiện cánh tay trái của Duẫn Trì có một vết đỏ rất rõ.
“Cánh tay anh làm sao vậy?”
Nghe vậy, Doãn Trì liền xoay đầu nhìn xuống cánh tay theo ánh mắt của Nam Vu Hạ. Trên cẳng tay có một vết rách dài vài cm. Vì lúc nãy vội vã đưa chó đến bệnh viện, mà trong hẻm lại tối om, nên anh hoàn toàn không để ý, giờ mới nhận ra.
Anh lắc tay vài cái, thờ ơ nói: “Chuyện nhỏ thôi, đừng để ý, vài ngày là lành rồi.”
Máu từ miệng vết thương rỉ ra vài giọt, khiến Nam Vu Hạ càng lo hơn, mắt không rời khỏi vết rách như thể cứ nhìn chằm chằm lâu thêm chút nữa là nó có thể lành lại.
Doãn Trì thấy buồn cười, còn cố ý trêu cậu: “Cậu thổi một cái là hết đau thôi.”
Nam Vu Hạ ngốc nghếch tưởng thật, thật sự ghé mặt lại thổi nhẹ một hơi, rồi mới nhận ra mình bị trêu. Mặt cậu lập tức đỏ bừng, muốn véo anh một cái trả đũa nhưng lại nghĩ anh đang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/keo-bac-ha-te-dao/2804512/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.