Lần đầu tiên trong đời, Nam Vu Hạ mất ngủ. Đã hơn hai giờ sáng nhưng cậu vẫn nằm lăn lộn trên giường, không thể ngủ được. Cậu không thể nói rõ được trong lòng mình đang suy tư về điều gì. Chỉ là, cậu không thể ngừng nghĩ về rất nhiều chuyện sắp xảy ra trong tương lai.
Rất nhanh sau đó, cậu sẽ phải tốt nghiệp, nhưng hiện tại vẫn chưa có dự định gì cho tương lai cả. Nếu cậu có thể tìm được một công việc thì tốt, dù sao công việc chơi nhạc ở Black Spade Seven cũng không quá vất vả, cậu vẫn dư dả thời gian. Nhưng có hai phần tiền lương chắc chắn sẽ tốt hơn một rất nhiều.
Nếu suy nghĩ cẩn thận, thật ra Doãn Trì cũng không lớn hơn cậu là bao. Anh chỉ hơn cậu khoảng bốn, năm tuổi, vậy mà đã đạt được thành tựu như vậy.
Đến tuổi 18 là thành niên, điều này đúng, nhưng ai nói thành niên là sẽ lập tức trở thành người lớn? Không phải cứ qua sinh nhật là trở thành người lớn. Nam Vu Hạ cảm thấy mình chưa phải người lớn, ít nhất trong việc chọn con đường sau khi tốt nghiệp, cậu vẫn chưa có quyết định rõ ràng.
Vừa vào đại học, ba mẹ cậu đã đi ra nước ngoài, không thèm ngó ngàng gì đến cậu nữa, điện thoại cũng ngại điện về. Cậu không có ai để dựa vào, mọi quyết định đều phải tự mình chọn lựa.
Ngoài phòng khách vang lên tiếng chạy nhảy “kịch kịch” của con mèo, im lặng một lúc, lại tiếp tục gãi cửa phòng Nam Vu Hạ. Có lúc cậu còn nghĩ rằng nó không phải là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/keo-bac-ha-te-dao/2804521/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.