Đường Vũ Địch dựa vào những phần chắc chắn sẽ vào khi thi cao đẳng để chỉnh lý lại tất cả nội dung học tập. Tuy cậu chỉ chọn những câu trọng điểm thường thi, thế mà bản ghi chép trên giấy A4 cũng dài đến gần bảy trang.
Nói thật, cậu nghĩ Trương Phàm chỉ cần thuộc được gần hai trang, cậu đã rất thỏa mãn rồi.
Tới sáng ngày tiếp theo, khi Trương Phàm vành mắt thâm sì học thuộc tất cả nội dung, hơn nữa chỉ sai có năm trang, chính hắn lại hoàn toàn ngơ ngẩn.
“Đệch, tại sao…” Trương Phàm tựa hồ rất không hài lòng với biểu hiện của mình.
Đường Vũ Địch ăn ngay nói thật, “Thế là đã rất khá rồi.”
“Ừm…” Trương Phàm ngáp một cái, đêm qua hầu như không chợp mắt, giờ có chút buồn ngủ.
Đường Vũ Địch thật phấn chấn, “Bây giờ cậu mới chỉ học thuộc lòng, bước tiếp theo sẽ là luyện viết, chờ tới khi đã nhớ hết tất cả, đi thi viết chính tả thơ từ môn ngữ văn đã có thể lấy chắc năm phần.”
“… Mẹ kiếp! Mới được có năm phần!!”
“…”
Hai tiết đầu tiên, Trương Phàm thực sự mệt rã rời, đến cả viết từ mới cũng không cầm nổi bút. Vì vậy, xét thấy tối qua hắn đã hoàn thành nhiệm vụ vượt xa ngày thường, Đường Vũ Địch mềm lòng cho phép hắn nằm úp mặt xuống bàn ngủ hai tiết, không đánh thức lần nào.
Hết tiết thứ hai, Trương Phàm nhìn thấy Chung Lâm lớp bên cạnh, đầu nổ đùng một tiếng, nghĩ tới một chuyện vô cùng quan trọng.
Cô bạn này hắn đã tán tỉnh nhiều tuần nay, mắt thấy đã sắp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/keo-bac-ha/1329230/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.