Thạch Hoài Ngọc trốn vào phòng tắm nhưng không thể thoát khỏi sự quyến rũ mang tên Khương Đường. Ngược lại, anh còn tự đẩy mình vào một tình huống khó xử khác.
Phòng tắm vẫn còn ẩm ướt bởi hơi nước, không khí tràn ngập mùi sữa tắm mà anh vẫn dùng, lại hòa quyện với mùi hương vừa phảng phất từ Khương Đường.
Thạch Hoài Ngọc nhanh chóng cởi bỏ quần áo, bước vào bồn tắm, không dám để bản thân tiếp tục suy nghĩ miên man.
Nhưng mà, đây là chiếc vòi hoa sen mà Đường Đường đã nắm, đây là chiếc bồn tắm đã từng tiếp xúc với làn da của Đường Đường. Ngay cả nước cũng trở nên mập mờ không rõ ràng vì đã “thấy” một thân thể tuyệt vời khác.
“Đường Đường! Đường Đường!”
Những lời lẩm bẩm đầy nh*c d*c hòa vào tiếng nước chảy. Thạch Hoài Ngọc cuối cùng vẫn khuất phục bản năng của mình, để nước ấm chảy xuống đầu. Nếu không giải quyết ngay bây giờ, chỉ cách một bức tường mỏng, anh sợ rằng đêm dài sẽ càng thêm khó chịu.
Một lúc lâu sau, một bàn tay đưa lên tắt vòi nước. Nước ngừng chảy, nhưng ngọn lửa trong lòng thì khó dập tắt.
Khương Đường hoàn toàn không biết rằng phòng tắm vốn thanh bạch mà cậu vừa sử dụng đã không còn trong sạch nữa. Cậu vừa lên giường đã thấy group chat ký túc xá có 99+ tin nhắn.
Cậu rõ ràng nhớ ký túc xá của họ chỉ có bốn người. Vậy ba người kia đã nói chuyện hăng say thế nào mà trong khoảng thời gian cậu tắm, đã tạo ra một “đạo quân vạn mã” thế này?
Ngoài group chat
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/keo-duong-nho-va-dao-phau-thuat/2912785/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.