“Mọi người đều đến xem đi, chính là người này giả vờ giả vịt đến nhà mẹ tôi vài lần, vậy mà lừa bà ấy viết di chúc để lại căn nhà cũ cho cậu ta. Mẹ tôi đã hơn 70 tuổi rồi, bà ấy biết gì về di chúc chứ, chắc chắn là bị lừa rồi,”
Người phụ nữ đó kêu gào thảm thiết, Khương Đường nghe những lời cô ta nói, khóe mắt giật giật. Cậu hoàn toàn không biết gì về chuyện này. “Xin hỏi mẹ cô là ai?”
“Cậu lừa người quá nhiều, đến nỗi không nhớ được nữa à? Mẹ tôi ở Thiên Hòa Gia Viên, họ Chương. Cái này thì cậu có ấn tượng chứ?” Người phụ nữ dừng khóc lóc, hừ một tiếng đầy hung dữ về phía Khương Đường. “Mẹ tôi có con trai, tôi còn sinh cho nhà họ một đứa cháu trai lớn, cậu ta dựa vào cái gì mà lấy nhà của người ngoài này?”
“Thưa cô, tôi quả thực có đến nhà chăm sóc cụ Chương vài lần, nhưng tất cả đều thông qua sự sắp xếp của khu phố. Tôi cũng chưa bao giờ đòi hỏi bất cứ căn nhà nào,” Khi đã hiểu chuyện gì xảy ra, Khương Đường bình tĩnh lại, cố gắng giao tiếp tử tế với con dâu của cụ Chương.
“Cậu nói suông rằng chuyện chưa từng xảy ra là chưa từng xảy ra à? Vậy cái di chúc này giải thích thế nào? Lúc đó trong phòng chỉ có cậu và mẹ tôi, ai biết cậu đã lừa hay đe dọa bà ấy như thế nào,”
Rõ ràng người phụ nữ kia không muốn nói chuyện đàng hoàng với Khương Đường. Hai người đàn ông cao lớn phía sau cũng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/keo-duong-nho-va-dao-phau-thuat/2912791/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.