Sau khi trở lại công ty, Giang Mạn Sanh nhận ra các sếp vẫn cư xử bình thường như không có chuyện gì xảy ra, dù cô không rõ Lục Kỳ Thần đã làm gì. Như thường lệ, Giang Mạn Sanh tan làm sớm hơn Lục Kỳ Thần. Cô cho Phương Cần Chúng về trước rồi lái xe đến trụ sở tập đoàn Lục thị để đón anh cùng về nhà họ Giang. Bên cạnh tập đoàn Lục thị là một trung tâm thương mại cao cấp. Giang Mạn Sanh đã đặt trước một chiếc vòng tay cho mẹ và đang trên đường đến lấy. Cô nhắn tin địa chỉ cho Lục Kỳ Thần, báo sẽ đợi anh ở trung tâm thương mại. Khi cô vừa lấy xong vòng tay và bước ra khỏi trung tâm, đường phố đã đông đúc người qua lại. Ngước nhìn lên bầu trời, ánh hoàng hôn cam đỏ rực rỡ phía xa xa. Dưới ánh chiều tà, một bé gái đang chơi đùa với bong bóng xà phòng bên đường. Cô bé mải mê đuổi theo những quả bóng bay lên cao mà không để ý xung quanh, chân bước loạng choạng về phía mặt đường. Cùng lúc đó, một chiếc xe đang phóng tới. Tình huống vô cùng nguy hiểm! Giang Mạn Sanh lao về phía trước mấy bước, che chắn cho bé gái. Chiếc xe kia cũng kịp đánh lái né sang một bên. Tuy nhiên Giang Mạn Sanh không kịp tránh, ôm bé gái ngã nhào xuống đất. “Em có sao không?” – Cô vội vàng kiểm tra tình trạng của bé gái. May mắn là cả hai đều không bị thương. Ngay lúc đó, tài xế hoảng hốt chạy xuống xe, một giọng nói quen thuộc vang lên: “Xin lỗi!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ket-hon-voi-doi-tuong-tham-men/2797997/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.