Tác giả: Tùy Vũ Nhi An
Quả thật như lời Công Nghi Trưng nói, hai dòng thác nước kia chảy ngược từ dưới lên, chỉ khi tự tay chạm vào dòng nước, mới có thể cảm nhận được dị thường của dòng nước.
Công Nghi Trưng nắm lấy một tay của Yến Tiêu, thấy Yến Tiêu nhìn mình với ánh mắt khác thường, hắn giải thích nói: “Để tránh lạc nhau khi vào trận.”
Công Nghi Trưng nhắm mắt ngưng thần, cảm nhận được chỗ linh lực dao động dị thường, hắn dùng tâm nhãn để dò đường, còn Yến Tiêu thì mặc cho hắn nắm tay dẫn đi, ánh mắt nhìn thẳng về phía trước. Khi đến giữa vách đá, Công Nghi Trưng bỗng nhiên dừng bước, kéo Yến Tiêu lao về phía trước, cả người hoàn toàn chìm vào trong dòng nước.
Yến Tiêu không dám nhắm mắt phượng lại, chỉ cảm thấy lúc xuyên qua dòng nước, trên người đột nhiên lướt qua một luồng lạnh lẽo, trước mắt lóe lên một tia sáng, nhưng ngay sau đó ánh sáng tan biến, thế nhưng bọn họ vẫn đang đứng ở vị trí ban đầu, trên người không hề bị ướt, ngay cả cảnh vật trước mắt cũng không có chút biến hóa nào. Tựa như bọn họ vừa xuyên qua thác nước này, nhưng lại bước ra từ thác nước phía bên kia.
Công Nghi Trưng đã mở mắt, hắn khẳng định mình đã tìm được lối vào thực sự của pháp trận, nhưng mà lúc mở mắt trước mắt như cũ vẫn là cảnh tưởng trong sơn cốc, hàng lông mày của hắn cũng hơi nhướng lên.
“Phía sau thác nước không phải vách đá, cũng không có hang động, chúng ta xuyên qua thác nước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khang-khit-phong-nguyet-tuy-vu-nhi-an/1984252/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.