Mấu chốt nhất là không biết đối phương có cao nhân gì tương trợ mà tính toán
rất rõ ràng lợi nhuận trong quyền tiêu thụ rượu về phương bắc, hơn nữa cũng
đánh giá cực kỳ chính xác giới hạn của gia tộc nhà mình. Hai lần báo giá trước
đây, giá cả mỗi lần đều vừa vặn hơn nhà mình một chút.
Trong lòng Hùng Bách Linh không khỏi dâng lên cảm giác thất bại, chẳng lẽ
buôn bán đời đời mà chẳng bằng một tên thủ lĩnh cường đạo?
Lão chưởng quầy bên cạnh vẻ mặt ủ rũ, nhắc nhở: “Lão gia, không thể chi thêm
nữa, có thêm... cũng không kiếm được.”
Hùng Bách Linh suy nghĩ một hồi, ánh mắt lóe lên vẻ tàn khốc, Hùng gia dựa
vào hạng mục tiêu thụ này kiếm tiền chỉ là chuyện nhỏ, mở con đường buôn bán
mới là chuyện lớn, hắn quyết định liều mạng với lũ cường đạo ở phòng Ất tứ.
“Báo luôn cái giá này đi.” Hùng Bách Linh ra dấu, quyết tâm đập nồi dìm
thuyền liều mạng, cắn răng nói: “Lũ cường đạo không tiếc bạc cướp được...
nhưng đừng có mà cướp chuyện làm ăn của ta.”
Lúc này trong sảnh đã yên tĩnh trở lại, lần thứ ba ra giá đã không còn ai tham
gia, ánh mắt mọi người đều chăm chú nhìn vào Lĩnh Nam Hùng gia và phòng
Ất tứ.
Tuy Hoàng công công và Quách Tranh thầm nghi ngờ liếc mắt nhìn Phạm
Nhàn, nhưng vẫn không mấy coi trọng, vì dù sao đây cũng chỉ là một hạng mục
nhỏ, có lẽ Phạm Nhàn chỉ muốn vớt chút lợi lộc. Chỉ cần không gây hại gì tới
Minh gia, không làm ảnh hưởng tới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/766685/chuong-543.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.