Dịch: Athox
Không phải giận dỗi mà là lôi tam đại phường ra đè ngược lại.
Phạm Nhàn ngẩng đầu lên nhìn ba vị chủ quản đứng thành một hàng trước mặt,
mỉm cười nói: “Đương nhiên là phải rút ghế rồi, các ngươi tưởng có chỗ cho
mình chắc? Không phải tam đại phường toàn lũ người hạ tiện, nhưng nếu chư vị
đã tự nhận, bản quan cũng tin theo.’
“Đại nhân!”
Chủ quản tam đại phường không ngờ Phạm Nhàn từ từ ép sát, lời nói không lưu
lại đường lui cho mình, bấy giờ mới hiểu đối phương không phải chỉ định cậy
uy mà còn muốn đuổi tận giết tuyệt. Nhưng... Phạm Nhàn nhà ngươi dựa vào
đâu cơ chứ? Chẳng lẽ muốn thấy tam đại phường sụp đổ hay sao?
Giọng điệu của chủ quản tam đại phường trở nên ương ngạnh: “Đại nhân, chẳng
hay tam đại phường có gì đắc tội với ngài?”
“Bóc lột tiền công, ức hiếp dân chúng, lôi kỹ thuật ra uy hiếp triều đình, bất
kính với bản quan, đương nhiên...” Phạm Nhàn nhìn chằm chằm vào ba người:
“Không phải các ngươi đắc tội với bản quan mà là đắc tội với công nhân trong
tam đại phường, đắc tội với triều đình và vạn dân trong thiên hạ đã nuôi dưỡng
các ngươi.”
“Đã muốn gán tội thì nói sao chẳng được.” Ba vị chủ quản giận dữ nói: “Đại
nhân mới tới Chuyển Vận ti mà đã tùy ý lộng hành như vậy, chẳng lẽ triều đình
ta không có quy củ hay sao?”
“Quy củ? Bản quan chính là quy củ.”
Phạm Nhàn cười nhạt nghĩ thầm, đương nhiên câu này không thể nói ra đằng
miệng, nhưng nghĩ tới năm xưa Phạm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/766774/chuong-484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.