Người trẻ tuổi này gương mặt ngay thẳng, hai mắt ấm áp có thần, chính là thiếu
gia Minh gia đã xuất hiện bên lầu ở Hàng Châu Tây Hồ, Minh Lan Thạch.
Hắn nhận lấy kế ước nhìn lướt qua một lượt, trong mắt lóe lên vẻ thù hận và
thất vọng, lật tay tát thẳng qua! Một tiếng bốp vang lên, chưởng quầy che mặt
kinh hãi nhìn thiếu chủ của mình, không hiểu mình đã làm sai chỗ nào.
“Đồ vô dụng!’ Minh Lan Thạch trong lòng phẫn nộ, sắc mặt vẫn ấm áp nhưng
lời nói như gió lạnh: “Bảo ngươi tặng bạc mà cũng không làm được!”
Hôm nay hắn cũng may mắn gặp đúng lúc, sau cuộc họp của gia tộc Minh Lan
Thạch tiện thể ở lại Tô Châu, đột nhiên nghe chưởng quầy nói có người muốn
mua căn lầu này, lại nghe mô tả dáng vẻ trang phục của đối phương, người thừa
kế Minh gia này loáng thoáng đoán được đôi chút. Lúc sau tiểu nhị lại nghe
trộm được cái tên Phạm Tư Triệt, hắn lập tức xác nhận thân phận của đối
phương. Minh Lan Thạch nhanh chóng phản ứng lại, định giơ hai tay dâng Trúc
Viên quán này lên...
Nào ngờ đối phương hoàn toàn không định lợi dụng, một vạn sáu ngàn lượng
bạc, đây cũng không phải con số nhỏ!
Con số này không những không chiếm lợi từ Minh gia, ngược lại còn cao hơn
giá bán bình thường không ít, nhưng Minh gia đâu có thiếu chút tiền đó? Trong
lòng Minh Lan Thạch chỉ muốn nhân lúc Tam hoàng tử chưa biết ông chủ Trúc
Viên quán là ai, nhanh chóng tặng tòa lầu này đi, cho dù là bán rẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/766792/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.