Giống như Trần Bình Bình từng dạy y, không ai có thể chống cự vĩnh viễn trước
một thích khách cấp đại tông sư. Còn như Phạm Nhàn, một thích khách đạt tới
cấp bậc cửu phẩm, từ thuở nhỏ đã nghiên cứu kỹ thuật hắc ám, trên thế gian này
cũng không có nhiều nơi có thể chống cự được y.
Phạm Nhàn vừa lặng lẽ tiến về phía sau viện, vừa dùng ánh mắt cảnh giác nhìn
chăm chú quan sát hai bên tường cao. Tình báo của Giám Sát viện đã rất cẩn
thận, điều tra rõ ràng lực lượng phòng vệ của ngôi nhà này, cho nên bất cứ ai
nấp trong bóng tối cũng không thể thoát khỏi đôi mắt lạnh lùng như chim ưng
của y.
Đi qua một gốc cây.
Phía sau cây, một người nhô ra, lẳng lặng cầm đao chém xuống!
Phạm Nhàn mắt nhìn phía trước, gương mặt bất động, tay phải đã đặt lên eo
mình. Xoẹt một tiếng rút thanh nhuyễn kiếm ra, lắc cổ tay, chân trái lùi về sau
một bước, chân phải hơi quay gót chân, cả thân thể nghiêng về phía trái theo
một góc độ cực kỳ xảo diệu, còn thanh kiếm trong tay cũng theo cánh tay mình,
như một mũi tên rời khỏi cung, đâm ra một cách quỷ dị.
Thanh kiếm này dường như mang theo một ý vị cổ xưa kỳ quái, dung hòa hoàn
hảo cùng toàn thân Phạm Nhàn, mũi kiếm cứ nhẹ nhàng như vậy, cực kỳ dứt
khoát đâm vào phần xương mềm trên cổ họng của kẻ vừa tấn công.
Bộp một tiếng, yết hầu kẻ tập kích vỡ nát, máu tươi lẳng lặngp hun ra, thân thể
ngã xuống.
Phạm Nhàn thu kiếm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/766944/chuong-608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.