Cảnh giới huyền diệu như vậy, bách tính bình thường làm sao chống nổi? Vị thư
sinh Ngô Châu kia chỉ cảm thấy hai chân mềm nhũn, gương mặt đầy sợ hãi, gần
như sắp quỳ xuống đất.
Trên bàn rượu, vị sư phụ của cô gái Bắc Tề, một người đàn ông trung niên với
khuôn mặt nghiêm nghị lắc đầu không đồng ý, nói: "Không được đả thương
người khác."
Cô gái Bắc Tề oán hận buông chuôi kiếm ra, nhưng sắc mặt biến đổi liên tục,
đột nhiên xuất chưởng đáh!
Chính lúc này, một cái bóng xám lóe lên, ngăn trước mặt vị thư sinh Ngô Châu!
o O o
Người trung niên bên bàn nhíu mày.
Cô gái thanh tú xuất chưởng đánh ra, đã không thể rút lại, va thẳng vào một vật
cứng!
Cô rên lên một tiếng, cảm nhận được kình lực mạnh mẽ do đối phương đẩy
sang, biết mình không phải là đối thủ, trước ngực nghẹn cứng, bị đẩy lui vài
bước.
Người vừa đến mặc một bộ áo xám, một tay che chắn vững vàng trước mặt, bàn
tay nắm chuôi một thanh trường đao, mũi đao đâm xuống sàn nhà. Vừa rồi là
hắn dùng thanh đao này chặn một chưởng mờ ảo bất định của cô gái xinh đẹp
kia.
Cô gái thanh tú nhìn thanh trường đao quái lạ trong tay người mặc áo xám, nhìn
gương mặt không chút biểu cảm của hắn, hừ lạnh một tiếng, biết mình không
phải là đối thủ của hắn nhưng trong lòng không hề sợ hãi. Sư phụ và các sư
huynh đệ của mình đều ngồi trên cái bàn đằng sau, toàn bộ Nam Khánh, chỉ cần
Diệp Lưu Vân không đến, ai có thể làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/767063/chuong-752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.