Cho dù được phụ thân và lão thọt giúp đỡ, cả nhà liều cái mạng già, thật sự lật
đổ được Quân Sơn hội, ổn định lại Giang Nam, củng cố vững chắc quân quyền;
Hoàng đế cũng sẽ không cho phép Phạm Nhàn chỉ huy dẫn binh chiến đấu. Thế
thì Phạm Nhàn còn có thể làm gì? Tuổi còn trẻ mà đã ngồi dưỡng lão trong cái
Giám Sát viện âm u kia?
Phạm Nhàn không muốn trở thành Trần Bình Bình thứ hai, vì vậy có một số
mâu thuẫn, y sẽ không vội vàng hóa giải hay tiêu diệt, ngược lại y hy vọng rằng
những mâu thuẫn này sẽ chậm rãi bộ lộ trong cục diện mà y có thể kiểm soát,
tựa như một đóa hoa có độc.
Đương nhiên y chưa hề nghĩ đến, ý nghĩ hôm nay trên lầu Bão Nguyệt lại giống
hệt tư tưởng của lão thọt kia. Hai người già trẻ, đều đang nỗ lực một mình vì
mục đích nào đó không thể nói ra khỏi miệng, tiếc nuối duy nhất là, dường như
cả hai đều không muốn thông báo cho nhau, hay nên nói là... không muốn gây
rắc rối cho nhau?
Không đi sâu vào nghiên cứu Quân Sơn hội, không có nghĩa là không đối phó
với Quân Sơn hội. Quân Sơn hội đã ám toán y vài lần ở Giang Nam, dẫu sao y
cũng phải trả lại món nợ này. Cho nên lúc này Hắc Kỵ đang lẳng lặng đi lên con
đường núi.
Sau mấy tháng tính toán, lỗ hổng duy nhất đó chính là vị tiên sinh thu chi họ
Chu của Quân Sơn hội. Người này vẫn chưa bị diệt khẩu, hơn nữa, dưới sự
giám sát của hai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/767221/chuong-699.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.