Người đại diện của các gia tộc âm thầm kêu khổ, thầm nghĩ còn lại mười một
hạng thì Minh gia nhất định phải lấy được tám hạng mục ràng buộc, làm gì còn
cơm cho mình ăn.
Phạm Nhàn lại thở dài nói: “Chia hạng mục quá ít, thể nào cũng có người không
nhận được. Đây là quy củ của triều đình, ta cũng chẳng có cách nào.”
Mọi người nghe câu này lập tức nghĩ tới đề nghị lúc đầu của Phạm Nhàn, lại
nghe y nhắc tới hai chữ quy củ, hai mắt không khỏi sáng bừng lên. Hùng Bách
Linh đột nhiên cười hì hì, hạ giọng nói: “Quy củ này... chẳng phải cũng do con
người thiết lập ra à.”
Đám thương gia hôm nay không tranh được chỗ tốt nào, đương nhiên sẽ cảm
thấy khao khát với các hạng mục tiêu thụ ngày mai.
Minh Thanh Đạt vẫn luôn đứng ngoài đám người thờ ơi lạnh nhạt, giờ lại nhíu
mày, biết Khâm sai đại nhân đang âm thầm khuyến khích đám thương gia này
gianh giành hạng mục với Minh gia. Hắn thầm cười lạnh một tiếng, gương mặt
cũng khẽ mỉm cười, âm thầm liếc mắt nhìn Hoàng công công một cái.
Hoàng công công hiểu ý, mỉm cười nói chen vào: “Chư vị, ta cũng nghĩ như
vậy.”
Mọi người vô cùng vui vẻ, thầm nghĩ ngay cả đại biểu trong cung cũng đồng ý
đề nghị chia nhỏ hạng mục tiêu thụ, xem ra chuyện này có hi vọng rồi. Nào ngờ
Hoàng công công lại nói tiếp: “Chỉ tiếc là quy củ của triều đình vẫn đó, không
ai dám tự ý động tới... Chuyện này chỉ có thể chờ ta trở lại trong kinh thành, nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/767303/chuong-546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.