🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mỗi lượt báo giá tốn vài chục phút, Minh gia tính sổ sách thì trúc trắc như vừa
học hát, báo giá thì thẹn thùng như hoàng hoa khuê nữ, đưa túi giấy dai thì hành
động khó nhọc như bà lão không răng.
Dù sao đã câu giờ được thì cứ câu, từ chủ nhân tới người tính sổ sách bên dưới
đều phối hợp cực kỳ ăn ý, ép mọi người chờ tới mức trong lòng nôn nóng không
thôi, nhưng cũng không cách nào bắt bẻ. Quan viên Chuyển Vận ti phụ trách
xướng lễ đã đứng trên bậc đá ngáp ngắn ngáp dài mà hạng mục thứ năm vẫn
chưa kết thúc.
Giá của Hạ Tê Phi luôn hơn xa Minh gia, nhưng ba lượt hô giá chưa xong,
không ai có thể nhảy sang phân đoạn kế tiếp.
Các thương gia Giang Nam xung quanh bắt đầu trò chuyện uống trà, đám cáo
già này đều nhận ra Minh lão gia tử định làm thế này, biết trong ngày hôm nay
chắc chỉ xong được năm hạng mục.
Mặt trời trên không trung thong thả mà kiên định di chuyển về phía tây. Người
của Minh gia vẫn làm việc theo cách thong thả dây dưa dài dòng. Một chú chim
nhỏ hạ xuống trong đình, tò mò quan sát mọi người ngáp ngáp dài tán gẫu xung
quanh, dường như không hiểu vì sao mọi chuyện trong sân lại diễn ra chậm như
vậy.
Minh gia không vội.
Các thương nhân Giang Nam không vội.
Hoàng công công và Quách Tranh không vội.
Tổng đốc Giang Nam Tiết Thanh lại càng không vội.
Không ai biết lũ đạo tặc trong phòng Ất tứ gặp phải chiêu trò đun nước bằng lửa
nhỏ như vậy liệu có phát điên hay không. Có điều Phạm Nhàn vẫn ngồi giữa cái
nhìn nhòm ngó chê cười của mọi người, che giấu vẻ nôn nóng giữa hai hàng mi,
trong lòng lại hoàn toàn trấn tĩnh, thầm tán thưởng công phu lão luyện và thủ
đoạn vô sỉ của Minh gia.
Mặt trời khuất dần sau ngọn núi phía tây, kéo dài cái bóng của cửa lớn trạch
viện Nội Khố như làn váy của các cô nương, con chim nhỏ thậm chí không tìm
thấy cỏ xanh trên thềm đá, ngẩng đầu nhìn bốn phía, cõi lòng đầy u oán kêu
chiêm chiếp hai tiếng rồi vỗ cánh bay đi.
Khi tiếng chiêng vang lên, tiếng pháo nổ đại biểu Nội Khố chiêu mua kết thúc
thành công không vang lên, vì lần ra giá thứ ba của hạng mục thứ năm vừa mới
kết thúc. Hạ Tê Phi lại một lần nữa “vất vả” chiến thắng Minh gia, đoạt được
quyền tiêu thụ thủy tinh về phương bắc. Lúc này ngày đầu tiên Nội Khố mở cửa
chiêu mua cũng bị ép kết thúc.
Các thương gia trong đình viện thở dài một tiếng, duỗi người, trong lòng còn sợ
hãi lau mồ hôi lạnh. May là hôm nay tới lúc cuối cùng Minh gia lại ra tay, cố
kéo dài thời gian. Bằng không với khí thế lúc đầu của phòng Ất tứ, ai mà biết
mười sáu hạng mục mập tới chảy mỡ của Nội Khố còn lưu lại được mấy giọt
nước canh?
Hoàng công công và Quách Tranh liếc mắt nhìn nhau mỉm cười vui mừng. Hạ
Tê Phi ra tay thật sự khiến bọn họ bất ngờ, may là cuối cùng hóa giải được khí
thế của đối phương. Nói vậy chắc tối hôm nay Minh gia sẽ bố trí ổn thỏa mọi
việc ngày mai.
Phạm Nhàn ngồi trên ghế, nghểnh cổ nhìn lướt qua bức tường cao của đại trạch
viện, híp mắt thấy sắc hồng nơi chân trời, đã không thấy được ánh hoàng hôn.
Trong trạch viện bắt đầu dọn dẹp, niêm phong các hạng mục. Ngân phiêu và các
loại công cụ mà đám thương nhân mang vào cũng không cần mang ra. Thứ nhất
là để thuận tiện, thứ hai là đảm bảo an toàn. Đêm hôm nay, gật nhẹ đầu, Giám
Sát viện, Chuyển Vận ti, Tô Châu phủ, bốn nha môn liên thủ tập trung trông coi
gian trạch viện Nội Khố này, có thể nói đây đã là nơi an toàn nhất thế gian.
Binh lính bắt đầu dán giấy niêm phong lên bên ngoài gian phòng cạnh hành
lang và phòng khách. Các thương nhân đã đi ra, đứng trong sân tốp năm tụm ba
châu đầu ghé tai trò chuyện, đợi tới lúc thấy Minh lão gia tử và Minh thiếu gia
từ trong phòng Giáp nhất đi ra, mọi người nhanh chóng tới hành lễ vấn an.
Tiếng nói chuyện của mọi người khá nhỏ, nhưng trọng tâm bàn tan đương nhiên
là vị cường đạo trong phòng Ất tứ.
Hạ Tê Phi sắc mặt bình tĩnh dẫn theo thuộc hạ của mình đứng dưới bức tường
cạnh cửa trạch viện Nội Khố, xung quanh là bóng tối âm u.
Mọi người vừa bàn tán vừa nhìn sang chỗ đó, thấy đám người âm u trong góc,
nghĩ tới thủ đoạn lúc trước của đám cường đạo này, trong lòng lại càng hoảng
sợ.
Lúc này, bốn vị quan viên lớn trong sánh chính cũng đi xuống.
“Kính chào Hoàng công công.”
“Kính chào tdn.”
“Tiểu Phạm đại nhân, chừa lại cho tiểu nhân miếng ăn với.”
Các thương nhân lập tức đi tới vây lấy bốn vị quan lớn, người chào thì chào,
người than thì than, náo nhiệt tới cực điểm. Phạm Nhàn không nhịn được bật
cười, nhìn gương mặt tức giận của Lĩnh Nam Hùng gia Hùng Bách Linh, an ủi
một hồi rồi lại giễu cợt nói: “Còn mười một hạng mục, các ngươi vội làm gì?”

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.