Sát thủ mà người đó phái tới giết mình, không phải là đối thủ mà mình có thể
chống lại được.
Phải công nhận Dương Công Thành quả không hổ danh một trong Bát Tướng
Gia đi theo bên cạnh Nhị hoàng tử. Cả tốc độ phản ứng và cách thức ứng phó
của hắn đều là lựa chọn tốt nhất trong tình huống hiện tại. Khi những người mặc
áo đen lẳng lặng chém gục đệ tử của hắn xuống dưới đất, đồng thời chẻ đôi nửa
cây cọc băng mang theo chân lực của hắn, hắn đã lướt đến giữa không trung.
Chỉ cần một khoảnh khắc thôi là hắn có thể đạp lên đầu tường, trốn vào bầu trời
đêm.
Nhưng rất đáng tiếc, kẻ ám sát không cho hắn khoảnh khắc đó, một mũi tên bắn
ra, lặng lẽ bay tới, đâm thẳng vào lồng ngực hắn.
Dương Công Thành rên lên trong đau đớn, cổ tay lật một cái, chém mạnh
xuống, đánh rơi mũi tên này ngay trong thời khắc nguy cấp.
Nhưng rất rõ ràng, mũi tên đã được bắn ra, chắc chắn không chỉ có một.
Viu viu viu, hơn mười mũi tên bắn ra cùng lúc, thân thể hắn đang lơ lửng trong
không trung, làm sao mà tránh kịp? Mặc dù dựa vào tu vi cao cường của bản
thân miễn cưỡng ngăn được mấy mũi tên bắn vào điểm yếu, nhưng vẫn khiến
cho vài mũi lọt lưới, đâm sâu vào đùi mình.
Trên đùi Dương Công Thành cảm thấy đau nhức và tê rần, hai mắt như muốn
nứt ra, ôm nỗi tuyệt vọng ngã thẳng từ trên không trung xuống.
Hắn chỉ kịp nhảy ra trên không trung của con hẻm trong một chớp mắt. Trong
chớp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/769369/chuong-940.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.