Nguy hiểm quá, Phạm Nhàn nhìn mũi nỏ được chế tạo toàn bộ từ kim loại, nhìn
những mảnh gỗ và sắt văng ra từ đầu mũi nỏ, biết rằng xe ngựa không chống
chọi được lâu hơn.
Xe ngựa không thể quá nặng, vì vậy khi thiết kế giữa hai tầng ván gỗ chỉ có một
lớp thép mỏng. Rốt cuộc thì có thế nào đi nữa đám quái nhân ở Tam Xử này
cũng không thể ngờ nổi lại có kẻ địch sử dụng loại nỏ lớn công thành khi mai
phục ám sát!
o O o
Phạm Nhàn biết không thể tiếp tục ngồi chờ chết, y nhanh chóng hít thở hai hơi
không khí ngọt ngào, nhân cơ hội khi xe ngựa lật ngược, toàn bộ thân thể của y
đã luồn qua lỗ hổng dưới sàn xe lúc trước, chui ra bên ngoài.
Rất rõ ràng, kẻ ám sát trong sơn cốc không ngờ được Phạm Nhàn lại tìm ra một
lối thoát nằm ngoài suy nghĩ của mình, cho nên đã phản ứng chậm mất một
khắc.
Cho nên thời không này mũi chân của Phạm Nhàn vừa tiếp xúc với mặt đất,
hoàn toàn không dám dừng lại, thân thể xoay mạnh một cái, vẽ thành vài đường
nét quái dị trong sơn cốc trống trải, chạy theo hình chữ Z lao thẳng vào vào khu
rừng trong sơn cốc.
Viu viu viu viu, hơn mũi nỏ thon dài nhưng sắc bén hơn hẳn, hết sức tàn nhẫn
đâm thẳng vào vị trí của Phạm Nhàn lúc trước, bắn vào chiếc xe ngựa đang lật,
bắn vào bùn tuyết dưới đáy sơn cốc!
Nguy hiểm vẫn chưa chấm dứt, Phạm Nhàn rít lên một tiếng, toàn thân y đột
nhiên bật lên không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/769605/chuong-863.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.