Cạch cạch cạch cạch!
Một loạt âm thanh như mưa rơi vang lên từ bốn phía xe ngựa, đó là tiếng tên nỏ
bắn vào vách thùng xe, hệt như một giai điệu câu hồn đoạt phách.
Trong giây lát, không biết bao nhiêu tên nỏ bắn về phía xe ngựa nơi Phạm Nhàn
đang ngồi, đặc biệt là trong đó còn có những mũi tên bắn từ loại nỏ cực mạnh,
mang theo lực xung kích cực mạnh, đâm thẳng vào xe ngựa!
Ầm một tiếng.
Xe ngựa màu đen không thể kháng cự, bắt đầu lắc lư theo động lực, càng xe đứt
đoạn trước uy lực này , nảy lên giữa đống đá lớn, trông như một con ếch đang
chờ bị tàn sát.
Có điều, thùng xe vẫn không hề bị vỡ vụn.
Phạm Nhàn hạ người thấp xuống, nằm sấp trên sàn xe, vận hết sức lực từ trong
người giảm bớt lực xung kích cực lớn này, nhìn cái lỗ lớn trên thi thể người
đánh xe, y cũng không khỏi hoảng sợ. Uy lực của loại nỏ lớn này quá cường
đại, không ngờ còn bắn thủng một cái lỗ trên sàn xe của mình, để lộ đá núi và
tuyết đọng bên dưới.
Phạm Nhàn biết rõ mức độ kiên cố của xe ngựa đặc chế từ Giám Sát viện, giữa
hai lớp ván gỗ trong là một lớp sợi sắt và một tấm thép mỏng nhưng cứng cáp.
Nếu không phải loại xe ngựa kết hợp trí tuệ của Bính phường Khố Nội và Tam
Xử của Giám Sát viện bảo vệ chính mình, chỉ e y đã chết trong đợt tấn công
bằng tên nỏ dày đặc như mưa băng này.
Y dựng thẳng lỗ tai lắng nghe tiếng gào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/769607/chuong-862.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.