๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Chỉ trong chốc lát, trong đôi mắt nữ nhân xinh đẹp nhất lẫn tàn nhẫn nhất
Khánh Quốc đã lướt qua biết bao cảm xúc trái ngược.
Phạm Nhàn đứng bên cạnh, lặng lẽ quan sát thay đổi của ả, không thấy chút
điên cuồng đáng sợ nào, lòng an tâm phần nào. Nhưng y lập tức đoán ra nội
dung của lá thư kia.
Cho dù Diệp gia đã phản bội, mình đã kiểm soát kinh đô, đều không khiến
Lý Vân Duệ mất bình tĩnh đến thế. Vậy thì trên đời này chỉ có một người có thể
khiến ả như vậy.
Lý Vân Duệ lại cúi xuống, cẩn thận đọc bốn chữ trên giấy: “Trẫm đã trở
về”.
Chữ viết trên giấy mạnh mẽ, chính là bút tích của Hoàng đế. Nhưng Lý Vân
Duệ biết ngay đây là bút pháp của Diêu thái giám thay mặt viết. Mặc dù bệ hạ là
vị quân vương siêng năng, song để trị vì đất nước rộng lớn, xử lý bao nhiêu tấu
chương, cũng có lúc mệt mỏi, giao những tấu chương không quan trọng cho
Diêu thái giám giải quyết. Theo thời gian, ông ta đã nắm bắt được phần lớn bút
tích của Hoàng đế, đủ để lừa gạt các đại thần, Ngự sử đại phu trong triều.
Có điều làm sao Lý Vân Duệ lại không nhận ra điểm khác biệt khi ả đã dành
biết bao tâm tư cho Hoàng đế huynh trưởng của mình. Nhưng ả không nghi ngờ
đây là lời nói dối, hay ai đó đã lợi dụng bút tích của Diêu thái giám để giả vờ là
Hoàng đế còn sống.
Bởi vì ả hiểu, với bốn chữ đơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/877410/chuong-1392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.