๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Sau khi đã xử lý xong mọi việc tại vương phủ, màn đêm đã dần thối lui ở
kinh đô, đã tới rạng sáng, phương Đông ẩn hiện một vệt sáng mờ ảo như lưng
cá. Tuy vậy, Phạm Nhàn không có cơ hội nghỉ ngơi, vẫn còn quá nhiều việc
phải làm. Từ vương phủ, y vòng qua Phạm phủ một chuyến rồi thẳng tiến đến
hoàng cung.
Dù Phạm Thượng thư đã nói rằng những việc này nên do bộ Lễ giải quyết,
song Phạm Nhàn không thể xem nhẹ trách nhiệm giám quốc của mình, không
thể coi như những sự kiện này chưa hề xảy ra. Huống hồ, bản thân y hiện kiêm
chức Thiếu khanh bộ Lễ, còn Chính khanh Nhâm Thiếu An đi theo bệ hạ đến
Đông Sơn tế trời, chưa biết có thể sống sót quay lại hay không.
Y và Đại hoàng tử đứng bên cạnh nhau, ngắm nghía ba cỗ quan tài đen sì
trước mắt, song hai huynh đệ đều im lặng không nói lời nào.
Chỉ cách đây vẻn vẹn một ngày, cả hai vẫn đứng trên thành hoàng cung, lo
lắng cho sự an nguy bên trong cấm cung và vận mệnh đất nước, không ngờ chỉ
trong chốc lát đã phân định thắng bại, những nhân vật viết nên lịch sử đã đổi
thay tên tuổi. Ai có thể tưởng tượng, lúc hoàng cung gặp hiểm nguy, những cỗ
quan tài đen dưới chân Phạm Nhàn đã sẵn sàng đón nhận xác chết của kẻ thất
bại.
Giờ đây, Trưởng công chúa và Nhị hoàng tử đã yên nghỉ trong quan tài. Còn
một cỗ quan tài trống không, chưa rõ ai sẽ nằm vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-du-nien/877607/chuong-1411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.