Chuyển ngữ: Kentu. Biên tập: Loyal Pang. Phùng Uyển khẽ chào, cung kính trả lời: “Thu dọn xong rồi ạ.”
“Vậy đi thôi.” Vệ Tử Dương ừ một tiếng, quay người bỏ đi ngay.
Phùng Uyển quay đầu đi, sau khi nhìn thoáng qua hộ vệ, tỳ nữ và quản sự do hoàng đế phái tới hầu hạ nàng, nàng từ từ khẽ chào, nhỏ nhẹ nói: “A Uyển đi rồi mong rằng các vị trông chừng nơi này cẩn thận.”
Trong viện này của nàng còn có hàng loạt đồ bệ hạ ban thưởng, Nếu nàng mang theo ba hòm tiền vàng trang sức, chỉ có thể đặt trong thùng tiền nhưng số lượng lớn cũng quá ngứa mắt người khác, tất nhiên nàng sẽ không đụng đến.
Hơn nữa bệ hạ cũng chỉ là đồng ý chuyện nàng đến tiền tuyến làm phụ tá cho Vệ Tử Dương. Nói trắng ra cũng không nói là nàng sẽ không quay lại đây nữa, căn viện này vẫn còn đứng tên nàng.
Nhìn thấy Phùng Uyển nói đến như thế, chúng nô bộc đồng loạt trả lễ, đồng thanh đáp lời: “Phu nhân yên tâm.” Giọng nói hơi do dự. Ban đầu lúc họ đến, bệ hạ ra lệnh cho bọn họ hầu hạ Phùng phu nhân. Lần này chuyện Phùng Uyển chuyển đến Vệ phủ, họ không nhận được bất kỳ ý chỉ nào của bệ hạ cả, vì vậy giờ phút này họ hơi do dự, thực không biết có phải đi theo hay không. Hộ vệ và quản sự còn khá hơn một chút, chỉ có mấy cung tỳ là lo lắng không biết làm thế nào cho phải.
Phùng Uyển gật đầu, ánh mắt khẽ liếc qua. Nhưng vào lúc này, nàng thấy gian phòng Phất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khanh-von-phong-luu/313667/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.