Bức thư chỉ vỏn vẹn vài dòng:
"Phản hồi của người chơi đã được ghi nhận. Cảm ơn ngài đã đóng góp ý kiến quý báu của mình cho Khủng Du. ——K."
Ngắn đến mức Thiển Linh chợt nghĩ đây chỉ là một thông báo tự động từ hệ thống. Hoàn toàn khác xa những lời đồn thổi hoa mỹ về "K thần" hay những màn "trả thù" rùng rợn kia.
Trả thù ư? Chuyện vớ vẩn gì đang diễn ra thế này. Ai đó làm ơn giải thích tui hiểu được hong vậy ?
Đọc xong dòng chữ ngắn ngủi, Thiển Linh thả lá thư mỏng vào lòng bàn tay.
Chất giấy nhẹ tênh lơ lửng giữa không trung, rồi đột ngột — soạt — một ngọn lửa lam nhạt âm thầm bùng lên. Chỉ trong tích tắc, nó đã thiêu rụi hoàn toàn, chẳng để lại chút dấu vết nào ngoài một nhúm tro tàn... chỉ con duy nhất cọng cỏ đuôi chó màu vàng kim không bị đốt cháy bởi ánh lửa lam kia mà nó chỉ lặng lẽ rơi xuống. Cọng cỏ mềm mại khẽ chạm vào lòng bàn tay cậu. Những sợi tơ mềm mại bao phủ cọng cỏ khẽ cọ vào da thịt mềm mại của thiếu niên, mang đến một cảm giác ngứa ran nhè nhẹ, mơ hồ. Thiển Linh khẽ nhíu mày, đưa cọng cỏ lên trước luồng sáng, nghiêng đầu chăm chú quan sát. Ánh đèn soi rọi, cọng cỏ đuôi chó hiện lên như một sinh vật nhỏ bé đến từ thế giới khác. Tưởng chừng chỉ là cây cỏ ven đường, vậy mà dưới lớp nhung vàng óng ánh ấy, nó lại toát lên một vẻ đẹp khác thường, nó như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-be-mit-uot-bi-keo-vao-livestream-tu-than/2920395/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.