Thiển Linh ngủ một giấc say sưa đến mức tận thế đến cậu cũng không hay biết gì.
Khi ánh sáng ban mai dịu dàng len lỏi qua khe cửa sổ, khẽ lay động mí mắt của Thiển Linh. Cậu khẽ cựa mình, dụi dụi đôi mắt còn vương chút ngái ngủ trong lớp chăn ấm áp, đầu óc vẫn còn mơ màng như lạc giữa những đám mây bồng bềnh. Bất chợt, bàn tay đang dụi mắt của cậu bỗng khựng lại giữa không trung.
Kỳ lạ thật.
Hình như có một mùi gì đó thì phải. Một mùi hương rất khác thường, nhè nhẹ thoảng qua, khẽ chạm vào khứu giác của Thiển Linh. Cậu đưa tay lên chóp mũi hít hít sâu hơn, một mùi hương nhàn nhạt, mơ hồ, phảng phất đâu đó hương thơm dìu dịu của hoa hồng.
Thiển Linh khẽ nhíu mày, cảm thấy có gì đó không đúng.
Nhưng dù cố nhớ lại, tất cả những loại sữa tắm, dầu gội hay nước giặt quen thuộc mà cậu từng dùng, chẳng thứ nào có cái mùi hương kỳ lạ này.
"Thiển Linh."
Một giọng nam trầm lạnh vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của cậu. Bạch Cảnh đang ngồi vắt vẻo trên mép giường đối diện, ánh mắt tĩnh lặng nhìn cậu.
"Đồ con sâu lười, ngủ đến quên trăng quên sao."
Thiển Linh giật mình thon thót, chột dạ gật gật đầu lia lịa. Cậu chậm rì rì quấn chặt cái chăn quanh người như cái kén tằm rồi từ từ ngồi dậy, đôi mắt vẫn còn díp lại vì ngái ngủ, hàng mi dài rũ xuống như hai chiếc quạt nan ướt.
"Hì hì... xin lỗi anh... tại tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-be-mit-uot-bi-keo-vao-livestream-tu-than/2920396/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.