"Cậu....cậu muốn làm gì?" Thiển Linh cất tiếng, xen lẫn chút hoảng sợ.
Người phía sau khẽ hôn lên vành tai cậu, cái chạm lạnh lẽo như loài bò sát trườn qua bề mặt trơn nhẵn. "Thực ra tôi không muốn dọa cậu bằng cách này, nhưng tôi thật sự không chịu nổi nữa rồi. Cậu biết tôi đã buông tha cậu bao nhiêu lần không?" "Cậu không nên làm những chuyện thừa thãi này. Một mình chạy đến nơi như thế này, chính cậu đã tự tạo cơ hội cho tôi rồi." Thiển Linh bị ôm trọn vào lòng. Sự chênh lệch vóc dáng giữa cậu và chàng trai phía sau quá lớn, chỉ cần đối phương muốn, người này có thể dễ dàng bắt cóc cậu. Cái lạnh lẽo từ từ thấm vào xương tủy, len lỏi vào từng khe hở nhỏ nhất, khiến cả máu cũng trở nên lạnh giá. Rốt cuộc thì... anh ta muốn gì chứ ? Nếu sợ mình phá hỏng kế hoạch của anh ta, tại sao không ra tay g**t ch*t mình rồi nhanh chóng bỏ trốn? Mà lại ở đây làm cái trò này... Thiển Linh hoàn toàn không thể hiểu nổi. Hệ thống 663 trì hoãn rất lâu mới phản hồi. [ Bé à ...Cậu suy nghĩ kỹ chưa đấy ? Dùng xong lần đọc tâm này , là Ải này chỉ còn lại một lần cơ hội thôi đấy .] Trong vài giây chờ đợi phản hồi từ hệ thống, người phía sau càng lúc càng trở nên quá đáng hơn. Thiển Linh nắm chặt góc áo mình, khao khát được thoát khỏi nơi tối tăm này ngay lập tức. Thế nhưng, cậu không thể cử động, chỉ cần nhúc nhích một ngón
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-be-mit-uot-bi-keo-vao-livestream-tu-than/2920444/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.