Đối với người khác, đây hẳn sẽ là một ân huệ vô thượng. Thế nhưng, trên gương mặt Thiển Linh lại chẳng hề có lấy một tia vui mừng. Nét đẹp trắng ngần ấy lại phủ đầy u buồn, khiến người nhìn càng thêm thương xót. Ai nhìn vào cũng chỉ muốn dang tay che chở, bởi rõ ràng cậu đã chịu đựng quá nhiều khổ đau.
Vị Tổng Tư Lệnh kia lại không hề tức giận trước thái độ bất hợp tác của cậu thực tập sinh nhỏ bé, ngược lại còn cất giọng dịu dàng:
"Có phải em mệt rồi không?"
Thiển Linh giữ vẻ lạnh lùng: "Nếu ngài thật sự là một minh quân sáng suốt, điều ngài nên làm không phải là những màn kịch hoa lệ này, mà là nghiêm túc nghĩ cách giải quyết mọi vấn đề ngoài kia đi."
Giọng nói yếu ớt sau cơn bệnh không hề làm giảm đi sự sắc bén trong lời lẽ. Từng chữ từng câu xuyên thẳng qua buổi phát sóng trực tiếp hoành tráng, dội vào tai tất cả những người đang dõi theo sau màn hình ảo.
— Có chuyện gì đây?
— Chẳng lẽ còn ẩn tình gì phía sau?
Khán giả rúng động.
Nụ cười trên môi người đàn ông tóc vàng dần phai nhạt.
"Là ai đã xúi giục em nói ra những lời này? Tôi nhất định sẽ cho tên đó một bài học."
Giọng nói chất chứa uy h**p, nhưng với sự đơn thuần và thẳng thắn của mình, Thiển Linh không hề tỏ ra sợ hãi: "Là tôi tự nói. Không liên quan đến ai cả."
"Ồ... vậy là có vẻ như em đã hiểu lầm tôi rồi." Người đàn ông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-be-mit-uot-bi-keo-vao-livestream-tu-than/2920564/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.