Editor: Phong Tâm Beta: Bảo Trân — Tàu cao tốc đến ga, hành khách lần lượt xuống xe. Nguyệt Nguyệt và Pudding Nhỏ đã có người chăm sóc đặc biệt, cả hai bé đều rất ngoan ngoãn, xếp hàng cùng những người khác xuống tàu, không làm phiền đến Mộ Cận Bùi và Quý Tinh Dao. Vừa đi, hai bé vừa ghé sát lại thì thầm với nhau. Nói đến chỗ vui, nụ cười hai bé lại không giấu nổi. “Cô Tinh Dao thích chú Mộ.” Nguyệt Nguyệt thì thầm vào tai Pudding Nhỏ. “Chú Mộ cũng chỉ yêu mẹ Tinh Dao thôi.” “Em yêu chị.” “Chị cũng yêu em.” “Ha ha.” Mộ Cận Bùi nắm tay Quý Tinh Dao, cố ý giữ khoảng cách với hai bé. Quý Tinh Dao cứ tưởng đến ga rồi thì Mộ Cận Bùi sẽ buông tay, ai ngờ đến khi ra khỏi ga anh vẫn nắm chặt, như thể buông tay ra là cô sẽ biến mất vậy. Cô dùng móng tay nhẹ nhàng cào lên mu bàn tay anh, ra hiệu anh buông tay. Mộ Cận Bùi chẳng hề để ý, ánh mắt dán chặt vào hai cô bé phía trước, đảm bảo chúng luôn trong tầm mắt của anh. Quý Tinh Dao quay đầu nhìn anh, kính râm che hết mọi cảm xúc, cô không nhìn ra anh đang nghĩ gì. “Mộ Cận Bùi.” “Ừ?” Mộ Cận Bùi tháo kính râm ra, đặt thẳng lên sống mũi cô. Quý Tinh Dao: “…” Những lời định nói đều bị chiếc kính râm này làm cho lạc mất. Hai cô bé đi phía trước tò mò quay lại. Nguyệt Nguyệt nhìn chằm chằm tay hai người đang nắm chặt, nghiêng đầu quan sát, cuối cùng cũng thấy rõ, rồi bắt chước Mộ Cận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-gio-noi-len/2764353/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.