Vào mùa đông, tuyết ở Thành phố Hải giống như không bao giờ ngừng, may mắn thay, tới gần giữa trưa, mặt trời đã lọt vào trong lớp học, không khí trở nên ấm áp hơn một chút.
"Xin lỗi Tinh Tinh, hôm qua mình uống say quá."
Quan Tinh Hòa mỉm cười, "Không sao đâu."
Lâm Trầm Nguyệt có chút căng thẳng, "Anh ấy không nói gì phải không?"
Quan Tinh Hòa không biết Hạ Chước có bận tâm hay không, nhưng những gì anh ấy đã nói trước khi chia tay vào tối qua, đến giờ nhớ lại, cô vẫn cảm thấy ấm áp trong lòng.
"Cậu đừng suy nghĩ nhiều, không sao cả."
Lâm Trầm Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, "Vậy là tốt rồi."
Mùa đông tháng mười hai, tuyết rơi dày đặc đè nặng cành cây, sau khi tan học, Vệ Thư đến đón Lâm Trầm Nguyệt, chỉ còn Quan Tinh Hòa ở trong phòng học thu dọn đồ đạc.
Lớp này rất ít người, khi Quan Tinh Hòa thu dọn đồ đạc xong thì không còn ai ở cửa.
Mặt trời vừa phải, một chiếc xe thể thao màu đỏ chói sáng đậu ở cửa, giữa mùa đông tuyết rơi đặc biệt rực rỡ.
Từ Khâm Dương nghiêng nghiêng tựa bên cạnh chiếc xe thể thao, anh ta mặc chiếc áo khoác màu xanh lam, đứng bên cạnh chiếc xe thể thao màu đỏ tươi, thu hút sự chú ý của những người xung quanh.
“Tinh Tinh.” Anh ta chạy tới, nhe ra một hàm răng trắng sáng, “Em đi đâu, anh sẽ đưa em đi?
"Không cần." Quan Tinh Hòa nhàn nhạt nói, "Tôi đã hẹn bạn trai đi ăn trưa."
Cô nói câu này chỉ để qua loa lừa anh ta, Hạ Chước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kho-cham-den-kho-phan-nam-lang-nhat-biet/2724206/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.