Kể từ ngày hôm đó và liên tiếp vài ngày sau, Cố Liễu Liễu nhận thấy Giang Việt dường như không còn xuất hiện thường xuyên trong tầm mắt của mình nữa.
Ngoài thời gian quay phim và đối thoại bình thường, cô thường thấy Giang Việt ngồi một mình ở trong góc trường quay, thỉnh thoảng chỉ liếc nhìn cô một cái rồi lại nhanh chóng cúi đầu xuống.
Cũng có vài lần khi Cố Liễu Liễu đang trò chuyện với Châu Thiên Triết, thì Giang Việt cầm kịch bản đến chỗ cô, rõ ràng là có chuyện muốn nói, nhưng anh lại lặng lẽ lùi sang bên cạnh, đợi Châu Thiên Triết đi rồi mới lại tiếp cận cô.
Cố Liễu Liễu không hiểu tại sao đột nhiên anh lại muốn giữ khoảng cách với mình. Trong khi cảm thấy nhẹ nhõm, thì vẫn có một cảm giác kỳ lạ nào đó đang dâng lên trong lòng cô.
Nhận ra mình cảm thấy không thoải mái đối với sự xa cách của Giang Việt, mỗi ngày Cố Liễu Liễu đều tự nhủ với bản thân rằng—
Hiện giờ họ không phải là bạn trai bạn gái, nên không cần phải quanh quẩn bên nhau. Việc theo đuổi mệt mỏi rồi không muốn theo đuổi nữa cũng là bình thường. Kiếm tiền quan trọng, không cần phải suy nghĩ lung tung.
Suy nghĩ xong những điều này trước khi ngủ, Cố Liễu Liễu đi đến kết luận—
Sự tốt bụng của Giang Việt trước đây quả thực chỉ là vì anh không chấp nhận được việc bị cô đá thời đại học. Những thứ đã có rồi lại mất đi, thì luôn có tâm lý muốn nhặt lại. Nhưng sau khi phát hiện việc nhặt lại quá khó khăn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-ket-hon-that-kho-ket-thuc/2839493/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.