Sau cái ôm ở vườn hoa, mối quan hệ giữa Tạ Nguyễn và Bạc Tấn dường như đã vượt qua một ranh giới nào đó và trở nên thân thiết hơn.
Mặc dù phương thức ở chung vẫn như xưa, không có hành vi gì đặc biệt nhưng có một bầu không khí mà người khác không thể xen vào.
Trong giờ nghỉ buổi tối, Bạc Tấn ra ngoài có việc lúc quay về còn mang một ly trà sữa nóng cho Tạ Nguyễn.
Tạ Nguyễn thích đồ ngọt đã muốn uống trà sữa của quán này từ lâu. Nhưng trường học không nghỉ lễ, cửa hàng này lại xếp hàng lâu nên không có thời gian để mua.
"Cám ơn." Tạ Nguyễn không còn khách khí như lúc đầu nữa, uống một ngụm, hai mắt sáng lên.
Quả nhiên, hot là có lý do.
Trà sữa tươi mát, không béo ngậy. Dâu tây trong đó chua chua ngọt ngọt, thịt dày, uống một ngụm vô cùng thỏa mãn.
"Thích không?" Bạc Tấn thấy cậu nheo nheo mắt, giống như con mèo được tắm nắng đầy đủ, tâm trạng cũng tốt theo:"Vậy lần sau tôi đem cho cậu."
Tạ Nguyễn còn chưa kịp nói chuyện, Hạ Minh Kiệt bị nhét cơm chó đầy mặt đã lên tiếng trước.
Cậu ta nheo mắt, cười nói: "Anh Bạc, em cũng muốn uống một ly trà sữa trước khi học buổi tối."
Mấy ngày nay, nữ thần Lâm Lộ mà Hạ Minh Kiệt theo đuổi, đang yêu đương với học sinh trường thể thao bên cạnh. Hạ Minh Kiệt theo dõi, đau lòng phát hiện nam sinh kia cao hơn mình, đáng sợ nhất chính là còn giàu hơn cả cậu ta!
Cơ hội theo đuổi nữ thần bằng không.
Mình đã thất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-lam-phao-hoi-luy-tinh/2775306/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.