Cháo nóng hổi với rau xanh chảy xuôi trên sàn nhà, dính và bốc khói, nhìn thấy là hết muốn ăn.
Người làm vội vàng cầm dụng cụ chạy tới dọn dẹp, khóe mắt thỉnh thoảng lén liếc nhìn mẹ Thẩm.
Ôi trời, cô làm việc ở nhà họ Thẩm gần năm năm, chưa bao giờ thấy bà chủ thất thố như vậy.
Hai mẹ con này vừa nói cái gì vậy?
Thẩm Hành Vân cũng có chút kinh ngạc. Mẹ hắn xinh đẹp, tao nhã, nổi tiếng trong giới, vậy mà cũng khoảnh khắc chật vật như vậy.
Lời hắn vừa nói có gì bất thường sao?
Thẩm Hành Vân cau mày suy nghĩ một lát, hình như không có.
"Mẹ, mẹ làm sao vậy?"
"Không có gì." Mẹ Thẩm gượng cười, vội vàng kiếm cớ: "Chỉ là vừa rồi con đột nhiên mở tiếng làm mẹ giật mình."
Mẹ hắn là một người nhát gan? Trực giác của Thẩm Hành Vân cho thấy bà đang nói dối.
Phải biết rằng, mẹ hắn ở trên thương trường mệnh danh là "Thiết nương tử*.", sao có thể bị chuyện nhỏ như vậy dọa sợ.
Cho nên là tại sao?
*Nghĩa đen: Người phụ nữ có tính cách mạnh mẽ, cứng rắn như sắt. Thẩm Hành Vân còn chưa kịp suy nghĩ thêm thì mẹ Thẩm lại lên tiếng: "Mẹ vừa nghe bạn con nói về trại trẻ mồ côi à?" Bà xua tay, yêu cầu người hầu dọn lên một bát cháo khác, giả vờ thản nhiên hỏi: "Con muốn làm từ thiện sao?" Mẹ Thẩm nhấp một ngụm cà phê, khôi phục lại vẻ bình tĩnh thường ngày: "Đây là chuyện tốt. Công ty chúng ta mỗi năm đều trích ra một khoản tiền để làm từ thiện. Là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-lam-phao-hoi-luy-tinh/2775334/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.