Tiết học đầu tiên là tiếng Anh. Giáo viên chủ nhiệm Đường Vân, người vốn ít khi cười nói, đeo cặp kính gọng mảnh trên sống mũi. Ánh mắt nghiêm nghị xuyên qua tròng kính, nhìn thẳng xuống đám học sinh đang xì xào không ngừng bên dưới. Cô giáo tuyên bố thẳng thừng: “Tuần này có bài kiểm tra đầu khóa. Cô đã xem đề, rất đơn giản. Độ khó tương đương với bài tập về nhà trong kỳ nghỉ đông, cô tin rằng đối với các em đây chỉ là chuyện nhỏ.” Lời vừa dứt, cả lớp lập tức vang lên những tiếng rên rỉ. Rõ ràng, cái mà Đường Vân cho là đơn giản không cùng đẳng cấp với những gì học sinh tưởng tượng. Thẩm Tiêm Tiêm đập đầu “cộp” một cái xuống bàn, khóe miệng chảy xệ, không còn tâm trạng ngắm trai đẹp nữa. Cô nàng ngẩng đầu nhìn cô bạn bên cạnh đang tỏ vẻ thản nhiên như không có chuyện gì. Thi Miểu dường như lúc nào cũng vậy, không thể nói là vô cảm, chỉ là rất hiếm khi bộc lộ cảm xúc vui buồn, như một con búp bê Tây Dương ngoan ngoãn, yên lặng. Thẩm Tiêm Tiêm thậm chí còn nghĩ, dù trời có sập xuống, Thi Miểu vẫn sẽ giữ vẻ mặt không liên quan như vậy. “Ôi, kỳ nghỉ đông mình đi chơi nước ngoài, chẳng làm bài tiếng Anh gì cả, hu hu hu… Miểu Miểu, lúc đó có thể nhờ cậu…” Những lời sau Thẩm Tiêm Tiêm không nói ra, nhưng ý nghĩa rất rõ ràng. Bài kiểm tra không nghiêm ngặt, không cần đổi chỗ ngồi, giống như kiểm tra tại lớp vậy. Dù vậy, cô nàng cũng không muốn làm bài kém phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-tu-biet-mua-xuan-ban-chi-te-moc/2780409/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.