Sau khi nhiệt độ giảm trời lạnh cóng, buổi sáng Lâm Tinh Dao nằm cuộn tròn trong chăn ngọ nguậy không dậy nổi, không muốn đi học một ngày nào hết. Nhưng bà cụ lại dậy sớm làm bữa sáng cho cậu rồi sau đó mới xốc chăn lên gọi Lâm Tinh Dao đang muốn chết quách luôn dậy.
Hôm nay là Chủ nhật, Lâm Tinh Dao vào viện cùng bà từ sáng sớm. Bây giờ người còn giữ liên lạc với nhà bọn họ chỉ còn mỗi đứa con gái út của bà ngoại, cô thương Lâm Tinh Dao nhưng tiếc là gia đình phản đối, không thể giúp đỡ hai bà cháu quá nhiều. Bà cụ nằm viện, cô con gái út ở nhà nội trợ, ban ngày rảnh rỗi thì tới chăm sóc.
Lâm Tinh Dao ở bệnh viện trông bà ngoại cả buổi sáng, nằm nhoài trên chiếc bàn nhỏ giả vờ làm bài tập về nhà. Chữ viết của cậu trông trẻ con mà còn không đẹp nữa, bà ngoại cực kì không thích, vừa truyền dịch vừa nhìn chằm chằm xem cậu có làm bài tử tế không. Sau đó dì tới, Lâm Tinh Dao mới lấy cớ về nhà làm bài tập, khoác balo chạy đi mất.
Lâm Tinh Dao có một chiếc xe đạp cũ, rỉ sét loang lổ nhưng vẫn đi được. Cậu đạp xe như bay tới quán net nhỏ gần nhà và ở lì đó cả một buổi chiều.
Lâm Tinh Dao tranh thủ từng giây từng phút một, cứ có thời gian là sẽ nhận đơn. Dù sao chơi cùng cũng không dễ kiếm tiền lắm, cậu làm một mình không đủ kinh nghiệm, bị một vài khách gạ kha khá lần, gần đây mới học được một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khu-rung-ngu-say-da-ngan-ban-tich/2842521/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.