Cuối cùng Lâm Tinh Dao cũng không cần phải học tiết tự học buổi tối nữa, cậu lập tức tranh thủ nhận thêm vài đơn, mỗi buổi chiều tan học là khoác balo lên chuồn lẹ, ăn bữa tối qua loa trên đường đi rồi chui vào quán net.
Cậu tính toán khá kĩ càng. Đối với khách hàng kĩ tính thì cậu sẽ chơi ở quán net, mở phòng chat voice, bật game booster và gánh người chơi nhận gold thật cẩn thận. Đối với khách hàng không quá chú trọng chỉ muốn giải sầu, tiêu khiển thì cậu chơi bằng chiếc điện thoại cùi bắp của mình, dù gì kiếm được gold hay không cũng không quan trọng, chỉ cần nói chuyện cùng là được. Vậy thì có thể tiết kiệm được một khoản đi net.
Hôm nay Lâm Tinh Dao không cần đến quán net vì người hẹn cậu chơi hôm nay chính là ‘khách sộp’.
‘Khách sộp’ là vị khách mà Lâm Tinh Dao thích nhất, tên trên mạng là ‘Cát dưới nước’. Vì là người tốt tính, không màng sự đời, vung tiền hào phóng nên được Lâm Tinh Dao đặt biệt danh là ‘khách sộp’.
Khách sộp trở thành khách của cậu vào khoảng nửa năm trước, sau khi cùng nhau đánh vài ván game, cả hai đều phát hiện đối phương là người hay ngại và sống ‘sao cũng được’, vì hợp rơ nên dần thân thiết hơn.
Khách sộp lớn tuổi hơn Lâm Tinh Dao nhiều, giới tính nam, nghề tự do. Bình thường không chơi game quá nhiều, chỉ khi nào chán mới online giết thời gian, có vẻ khá bận rộn.
Lâm Tinh Dao đã ăn tối nên vào viện từ sớm. Lại đến ngày bà ngoại nhập viện, tự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khu-rung-ngu-say-da-ngan-ban-tich/2842526/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.