Tác giả: Dạ Ngận Bần Tích Ánh mặt trời sáng sớm rọi vào phòng, chiếu vào mặt Lâm Tinh Dao. Cậu đã xin nghỉ trên trường, nếu là trước kia thì nhất định sẽ ngủ nướng thật đã đời. Nhưng tối qua cậu không ngủ ngon. Ban đêm Lâm Tinh Dao khó ngủ, cơn đau ở xương sườn khiến cậu không tài nào nằm ngủ được, cậu không nhịn được đau, uống vài viên thuốc giảm đau xong co người nằm nghiêng trên giường, một lúc lâu sau mới miễn cưỡng thiếp đi. Trời vừa sáng cậu đã tỉnh, mỏi mệt và bực bội vô cùng. Cậu trừng mắt ngồi dậy, trong phòng ấm và sạch sẽ, bụi mịn lơ lửng trong không trung, nắng xuân ấm áp chiếu sáng căn phòng bé nhỏ. Lâm Tinh Dao hơi ngẩn ngơ, ánh sáng làm cậu có một ảo giác rằng mọi chuyện tối qua chỉ là một giấc mộng. Nhưng ngay sau đó, cảm giác khó chịu ở bụng đã kéo cậu trở về hiện thực. Tối qua sau khi về đến nhà, cậu nhận được cuộc gọi của Hạ Văn, nói là xe đạp của cậu vẫn còn ở trong cốp xe gã, thế là hắn mang xe đi sửa luôn, sửa xong rồi sẽ mang tới hoặc Lâm Tinh Dao đi lấy. Lâm Tinh Dao trả lời, nói cảm ơn Hạ Văn rồi cúp máy. Lời nói của Hứa Trạc hệt như một bóng ma ám ảnh cậu, khiến cậu không thể kiểm soát được việc thấy bất an với hai cha con Hạ Văn và Hạ Nhược Mỹ. Cậu liên tục tự nhủ với bản thân rằng không nên nghi ngờ Hạ Nhược Mỹ đã kéo mình
Edit + Beta: Mai Chi 24. VÔ ÍCH “Đao phủ”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khu-rung-ngu-say-da-ngan-ban-tich/2842543/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.