Tác giả: Dạ Ngận Bần Tích Hành lang cũ kĩ bỗng sáng đèn. Cửa đập mạnh vào tường, Hứa Trạc xông vào nhà. Cửa phòng ngủ mở toang, cửa nhà vệ sinh khép hờ, dưới khe cửa tràn vũng nước ra ngoài. Hắn đẩy cửa nhà vệ sinh ra, cửa đập vào tường. Trên sàn toàn nước là nước, một bên cổ chân trắng bệch kẹt giữa bồn tắm và tường, giày thể thao nhỏ nước tong tong. Suýt nữa Hứa Trạc ngã trước bồn tắm. Hắn bế Lâm Tinh Dao ra khỏi bồn đặt xuống đất, nước kêu rào rào. Vương Uyển Thanh cũng vội vã chạy theo sau hắn, bà nghĩ con trai mình điên rồi, “Hứa Trạc! Đêm hôm rồi rốt cuộc con muốn —” Đang nói, bà chợt im bặt khi nhìn thấy cảnh tượng trong nhà vệ sinh. Hứa Trạc quỳ dưới đất, nâng mặt Lâm Tinh Dao gọi tên cậu, “Lâm Tinh Dao!” Đôi tay hắn khẽ run, sắc mặt còn tái hơn cả Lâm Tinh Dao. Hắn quay đầu lại nói với Vương Uyển Thanh: “Gọi xe cứu thương.” Vương Uyển Thanh lấy điện thoại gọi tới bệnh viện, bà ngẩn người nhìn Hứa Trạc quỳ trước mặt đứa bé kia. Hình như bà đã từng gặp — hôm ấy Hứa Trạc đi chuyến du lịch ngắn với trường, đứa bé đó hấp tấp tìm đến cửa nhà, vì vậy bà còn không hài lòng với Hứa Trạc, nói rằng đừng lãng phí thời gian vào những hoạt động vô nghĩa đó. Hôm ấy cậu bé tên Lâm Tinh Dao này đứng trước cửa nhà họ ấp úng giới thiệu bản thân,
Edit + Beta: Mai Chi 31. BỨC RÈM Cậu cảm thấy có chuyện gì đó sắp xảy ra nhanh thôi.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khu-rung-ngu-say-da-ngan-ban-tich/2842550/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.