Tác giả: Dạ Ngận Bần Tích Gió thổi qua ruộng lúa xanh non. Một chiếc xe đang đi trên đường huyện. Qua cửa sổ xe kín mít, Hạ Nhược Mỹ nhìn đồng lúa và những ngôi nhà lướt qua. Chiếc xe đi ra xa khỏi thành phố, đang đi thẳng tới một nơi vừa lạ vừa quen với cô bé, là quê nơi ông bà từng sống. Hạ Văn ngồi phía trước lái xe. Gã đã thức trắng hai ngày, rạng sáng hôm qua gã đột nhiên về nhà, lôi Hạ Nhược Mỹ từ trên giường xuống một cách thô bạo. Gã lái xe đưa Hạ Nhược Mỹ tới đặt phòng ở một khách sạn không quầy lễ tân trong khu đèn đỏ, không cho phép Hạ Nhược Mỹ nói chuyện hay đi ra ngoài. Hạ Nhược Mỹ đã ngờ ngợ đoán được có chuyện gì xảy ra, cô bé nơm nớp lo sợ mở mắt đến nửa đêm, thấy bố mình thì đột nhiên ngồi dậy, kéo cô bé xuống tầng trả phòng rồi lại lên xe, đồng thời tịch thu điện thoại của cô bé. Hạ Nhược Mỹ phát điên vì bố mình, “Rốt cuộc là đi đâu?!” Hạ Văn không trả lời. Hạ Nhược Mỹ hung hăng nhìn cái gáy của người đàn ông: “Cuối cùng cũng thấy tôi chướng mắt, muốn giết tôi rồi ném xác đi đúng không?” Cô bé chợt nhớ tới một chuyện đáng sợ, mặt tái mét, “Ông làm gì Lâm Tinh Dao rồi… ông giết nó rồi à?” Cuối cùng Hạ Văn cũng phản ứng lại. Gã cười: “Phản ứng của mày và Hứa Trạc làm tao rất tò mò, chẳng nhẽ tao quá
Edit + Beta: Mai Chi 32. NGƯỜI CẤU KẾT Sắc đỏ đã bao trùm tất cả.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khu-rung-ngu-say-da-ngan-ban-tich/2842551/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.