Vệ Môn Thần cứ thế lôi tôi đi trong đoạn mật đạo ngập nước, có vẻ như cô ta đã biết sơ đồ di chuyển để thoát khỏi chỗ này rồi, bằng chứng là cô ta lao một mạch với tốc độ kinh hồn bất biết có chướng ngại gì trước mắt hay không. Với tốc độ xé nước như này thì kể cả có yêu quái bất thình lình xuất hiện cũng bị cô ta xuyên thủng. Và cô ta cũng chẳng cho tôi thêm một giây phút nào để suy nghĩ. Ngoài cảm giác nước đang mạnh mẽ xâm lấn hết vào trong cơ thể thì tôi chẳng còn biết gì nữa. Sau cùng thì chẳng kịp cho tôi hét Vệ Môn Thần đã quăng tôi lên rất mạnh khi vừa thấy chút ánh sáng le lói phía trên.
Tôi như con cá bị đẩy khỏi mặt nước, bay lên không trung vài vòng rồi nhanh chóng vô thức rơi xuống. Nhưng giờ hình như kỹ năng tiếp đất của tôi đã khá hơn nên tôi vẫn kịp co người để giảm tốc độ rơi và ngồi phục xuống ngay khi tiếp đất. Cả người tôi sau đó tê rần rần mất vài phút do cơ thể bị nén lại khi va chạm mạnh với bề mặt đất. Khỉ thật, lần nào tôi cũng bị hất tung lên dễ dàng rồi miễn cưỡng chấp nhận hạ cánh đầy thảm hại, hoàn toàn không được phép lựa chọn. Từ giờ tôi sẽ cố luyện tập để có thể hạ cánh an toàn nhất và tôi sẽ tự chọn chỗ hạ cánh. Chứ cứ bị động như này có ngày tôi bị ném vào chảo lửa thì cũng chỉ biết giãy đành đạch trong đó thôi.
Vệ Môn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khuyet-an-duong-binh-nhi-quyen-2-pha-cuu-ky-mon-tran/198131/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.