Ban đầu đám người Thiển Lam chỉ muốn ở nhà một ngày rồi đi, nhưng Thiển Lam đột nhiên đổi ý quyết định ở lại vài ngày, phái người đem thư về Trần gia. Nương Thiển Thanh nghe được lắc đầu, quở trách tiểu nhi tử ” Ngươi nói ngươi lập tức sẽ gả đến Trần gia, đừng làm cho người ta nghĩ rằng ngươi lại muốn nháo loạn không gả.”
Thiển Lam liếc mắt nhìn mẫu thân một cái, hừ lạnh ” Được rồi mà, ta sẽ không đắc tội Trần gia, người nghĩ rằng ta và ca của ta giống nhau sao.”
Thiển Thanh đang giặt quần áo cho Giản Già, nghe nói như thế thì tay cứng đờ, nhất thời làm nước văng lên trên người, quần áo cùng toàn bộ vạt áo ướt đẫm, vừa vặn lúc đó Giản Già đi vào cửa nhìn thấy.
Nơi này phòng ở tuy cũng có long, nhưng là chỉ có tại phòng ngủ, bên ngoài vẫn rất lạnh. Thấy bộ dáng Thiển Thanh chật vật, Giản Già bước qua cởi ngoại sam liền mặc lên người Thiển Thanh,lại đem đầu Thiển Thanh có chút lạnh kéo vào trong lòng nhíu mày nói ” Về phòng đem quần áo thay đi, ta đi nấu cho ngươi một chén thuốc chống lạnh.”
” Không, không cần……”
” Nghe lời,” Giản Già ngữ khí trầm xuống, Thiển Thanh nhất thời liền lui ở trong lòng của nàng không dám phản bác lại. Giản Già nói tiếp ” Ở trong phòng đắp chăn cho ấm áp, ta lập tức nấu thuốc uống xong là tốt rồi.”
” Nhưng còn quần áo……”
” Ta giặt cho.”
Thiển Thanh ngoan ngoãn trở về phòng. Giản Già vén tay áo lưu loát bắt đầu giặt vài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kiem-gia-khuc/267265/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.