45
Thang mây từ trên đỉnh đại điện từ từ hạ xuống.
Trưởng công chúa tóc bạc, giáp bạc, thương bạc, một mình dẫn đầu tiến về phía trước, phong thái như phượng, khí thế như rồng.
A Trân theo sát bên cạnh bà ấy, còn Trọng Hoa phu tử khoác tấm da hổ, bước đi vững vàng ở phía bên kia.
Lần lượt nối gót xuống còn có Tống thủ phụ và các vị đại thần trong nội các, tổng cộng chín người, nhìn bọn họ có chút thảm thương, tay bị trói, miệng bị bịt, được con cháu của mình dìu đỡ, ánh mắt đầy hoảng loạn bất an.
A Trân vừa nhảy xuống đã nhào đến ôm lấy An Bình vương phi, ra sức ngửi lấy ngửi để, kích động đến mức không ngừng cảm thán:
“Oa, tiểu thư, mùi hương mỹ nhân bá đạo ghê, không biết đã ăn bao nhiêu thiên tài địa bảo rồi, trời ơi, cô gia ơi, mẹ của ngài đúng là nhân sâm sống biết đi đấy...”
Tiếc là Tiêu Như Đường có gắng kéo nàng ra nhưng không lay chuyển nổi.
An Bình vương phi lại hiền hòa ngăn Tiêu Như Đường lại, để mặc cho A Trân ôm lấy.
Cuối cùng vẫn là mẹ ta không nhịn được nữa, tát cho A Trân một cái.
Phía bên kia, đám con cháu có hiếu đang nới lỏng dây trói cho cha mình, đều bị mắng cho máu chó xối đầu.
Đặc biệt là cha của A Cường, nắm lấy lỗ tai hắn ta vừa kéo vừa mắng loạn lên, thật sự... không một câu nào qua được kiểm duyệt.
Chỉ có Tống thủ phụ là quỳ xuống dập đầu trước Trọng Hoa phu tử “rầm” một tiếng: “Bá phụ, bá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kieu-duong-phu-la-quan-nhiem-mac/2761969/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.